Một hành trình ba năm đầy nước mắt, nhưng cũng là những kỷ niệm khó quên trong mong chờ được làm cha mẹ.
Hành trình 3 năm trôi tốn kém bao tiền chạy chữa, nhưng lần nhận được tin vui khóc cạn nước mắt vì chưa thể có con, tôi lại xót thương vô cùng.
Khi tôi biết được sự thật về người vợ của mình, khi mà tôi ghé thăm cô ta nhất, muốn ly hôn nhất thì lại là lúc cô ta có bầu. Tôi không hiểu mình mắc phải cái gì để rồi giờ đây phải chịu những điều oan trái thế này?
Tôi lây vạ khổ, khi đã bước sang tuổi 32. Gia đình tôi luôn mong ngóng tôi sớm yên bề gia thất, sinh con đẻ cái. Nhờ một người thân trong họ giới thiệu, tôi quen vợ tôi bây giờ. Cô ấy cũng không còn trẻ trung nữa, nhan sắc cũng thuộc tầm khá…
Ngày trước cô ấy nuôi mộng lập nghiệp ở thành phố, nhưng rồi sau nhiều lần thất bại, nể cả đỗng tiền, gia đình phải bán đất để trang trải cho những quyết định sai lầm. Lúc quen nhau, cô ấy đang làm cho một công ty tư nhân ở gần nhà.
So với cô ấy, tôi kiếm ra nhiều tiền hơn, có thể đảm bảo cho cuộc sống gia đình. Tôi thấy hai đứa đều yêu nhau là quá hợp lý. Công việc của cô ấy không quá bận, sắp có thời gian chăm sóc cho gia đình. Mình tôi lo kiếm tiền là đủ.
Chúng tôi quen nhau do người thân mai mối (Ảnh minh họa)
Tôi đã cứng cũng, chúng tôi quen nhau khá nhanh, chỉ tầm vài tháng là tiến đến hôn nhân. Tôi thấy vợ mình rất tuyệt, ân cần khéo léo lại sống tình cảm. Vợ chồng tuy thời gian yêu nhau chưa được lâu nhưng chúng tôi luôn quấn quít lấy nhau.
Cưới xong, vợ tôi lập tức bàn chuyện sinh con. Cô ấy bảo càng nhiều tuổi rồi, không rong chơi được nữa. Đặt ra mục tiêu như vậy nên hai vợ chồng đều rất cố gắng. Tôi không tiếc tiền mua thuốc bổ, đổ ăn ngon để hai vợ chồng tẩm bổ. Mẹ tôi cũng chăm con dâu rất nhiều.
Vậy mà trời không chiều lòng người. Thời gian cứ trôi đi mà mãi vợ tôi không có bầu. Được khoảng hơn 1 năm thì hai vợ chồng đi khám. Hôm có kết quả, vợ tôi rất buồn, cô ấy cảm thấy bản thân là nguyên nhân là do cô ấy.
Tôi buồn nhưng vẫn cố gắng động viên vợ. Tôi không muốn cô ấy tuyệt vọng vì chuyện này đều phải lùi lại vợ tôi. Là phụ nữ không sinh được con, cô ấy khổ hơn ai hết.
Mẹ tôi chăm con dâu hết mực, chỉ mong hai con được hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Những tháng ngày sau đó, vợ chồng tôi chạy chữa nhưng không gây áp lực lên nhau. Nhiều khi nhìn những gia đình khác có con tôi cũng buồn lắm, nhưng tôi phải cố giấu không để vợ biết. Và rồi, khi tôi phát hiện ra bì mất tay trái của vợ, tôi hoảng loạn vô cùng.
Hôm đó tôi về nhà giữa buổi do người mở cửa. Đứng bên ngoài phòng ngủ, tôi nghe thấy tiếng vợ mình đang nói chuyện điểm thỏai với cô em gái. Hiện tại em ấy đã lấy chồng nước ngoài và sinh sống bên đó. Vợ tôi vừa nói vừa rất khó chịu:
– “Chết dở, chị có bầu rồi. Không cần thân cái bị đình luôn. Từ hồi quyết định đi nước ngoài đổ để chị cần thân làm, còn phải xin giấy chứng nhận để việc khó có con để không bị nghi ngờ. Giờ gần đến ngày được đi thì lại dính thế này”…
Câu chuyện của họ còn kéo dài nữa nhưng tôi không đủ sức mà nghe. Tôi chóng mặt, ngất đi vì người đã mệt sẵn, lại thêm câu chuyện quá sốc với tôi.
Thì ra, việc không thể có con lại là một âm mưu của vợ tôi (Ảnh minh họa)
Tính dạy, tôi không nhận được mà hồi thẳng luôn. Vợ tôi cứ giống được tôi thấy cũng tạm ổn, nhưng rồi khi em gái cô ấy đưa ra lời đề nghị sẽ đưa cô ấy ra nước ngoài, kết hôn với người Tây bên đó thì tôi muốn thoát khỏi cảnh sống này.
Cô ấy muốn sống sung sướng hơn. Đó là lý do cô ấy không muốn để có bầu với tôi vì sợ sẽ có con ra sẽ khó dựt, rồi ly hôn càng phức tạp hơn, chẳng ngờ giờ lại dính.
Tôi đầu đần vố cùng khi bị lừa suốt thời gian qua. Nhưng khôn khổ hơn nữa là giờ cô ta lại có bầu nền mới ngang trái.
Tôi đã xuống nước cậu xin cô ta giữ đứa bé lại, sinh nó ra rồi tôi sẽ nuôi con mình và trả tự do cho cô ta. Với một người không có tình cảm với mình thì nếu giữ cũng không để làm gì…