Cuộc sống của tôi đã thay đổi khi gặp một người đàn ông hoàn hảo. Cùng nhau, chúng tôi tạo nên những kỷ niệm đẹp.
32 tuổi, tôi đang sở hữu một căn nhà 4 tầng giữa thủ đô, sống cùng với một gia đình hạnh phúc và đứa con thơ bé. Có nhiều người tôi biết, ngay cả bản thân tôi cũng không ngừng mơ về hạnh phúc mà tôi đang có. Bởi đó vốn tưởng là hạnh phúc của một người phụ nữ khác.
Tôi là vợ sau của anh. Trước khi gặp tôi, anh đã có một gia đình với cô con gái nhỏ. Tôi gặp anh trong một sự kiện hợp tác giữa hai công ty. Dẫu lòng rung động, anh là người đã có người chọn, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại không thể ngăn nỗi tình cảm trong mình dành cho anh.
Ngày đó, vì công việc nên tôi và anh thường xuyên phải gặp gỡ, trao đổi với nhau. Sự điềm đạm đáng yêu của anh khiến tôi ngây ngất lòng si mê. Chỉ cần nhìn vào mắt anh, tôi đã cảm nhận được sự quan tâm và quyết tâm của anh khi khiến tôi ngày càng đắm chìm trong cảm xúc này.
29 tuổi, xinh đẹp và khá thành công trong sự nghiệp, xung quanh tôi không thiếu những người đàn ông muốn chinh phục. Có người chiều chuộng tôi như bà hoàng, có người sẵn sàng cho tôi những vật chất xa hoa, cuộc sống nhung lụa. Nhưng cuối cùng, tất cả trong số họ đều không thể làm tôi động lòng khi đến ngày gặp anh.
Cảm xúc được ràng buộc ấy khiến tôi quyết định sẽ giữ chặt anh. Anh minh họa.
Càng ở bên anh, tôi càng thấy mình không thể dứt khỏi tình cảm này. Và khi cảm nhận được anh cũng có phần nào đó đầy xiêu lòng với cảm xúc này, tôi quyết định giữ chặt tình cảm của chúng tôi.
Hóa ra, anh cũng đã để ý đến tôi từ lâu. Nghe những lời anh nói, tôi hạnh phúc như mở cửa trong bầu trời. Vậy là tôi đã có được người đàn ông khiến trái tim mình loạn nhịp.
Trong suốt thời gian qua lại với anh, không ít lần tôi đã muốn dừng lại. Tôi biết việc phá hoại hạnh phúc của gia đình người khác là không hay ho gì, nhưng tình cảm của tôi và anh là chính là tình yêu, một thứ tình yêu không vụ lợi, không mang vật chất.
Cùng có với lần tôi giữ chặt chia tay, chỉ cần không nhìn thấy anh, tôi như phát điên không thể chịu nổi. Thế rồi tôi quyết định sẽ đi tới tận cùng với tình yêu này. Tất cả chỉ là do tôi đến sau người đàn ông đó mà thôi.
Chúng tôi qua lại được hàn nửa năm thời gian anh phát hiện, đôi khi cũng là lúc tôi mang thai đứa bé thứ hai. Đừng để những điều quái quỷ như vậy làm điêu đứng tâm trí tôi. Chỉ nói chuyện rất nhẹ nhàng và xin tôi hãy rời xa chút tình.
Nghĩ đến cảnh bầu bí, tôi thương chính bản thân mình và thương anh. Giữa tôi đều còn tình yêu, dù không có tôi thì cũng chỉ bên nhau cho trọn trách nhiệm. Vậy thì rõ ràng giải quyết dứt khoát 1 lần, 1 người đâu nhưng một gia đình mới được hạnh phúc còn hơn.
Tôi và anh vẫn tiếp tục qua lại với nhau sau đó, thấm chí chỉ tôi không phải lén lút như trước kia vì vậy anh cũng biết rồi. Được một thời gian, chỉ vậy không thể chịu đựng được và quyết định ly hôn. Cuối cùng, sau gần 1 năm, tôi cũng có được anh.
Mặc kệ lời xì xào bàn tán của người đời, tôi tự nhận, tất cả chỉ là tôi đang nằm lấy hạnh phúc của chính mình. Anh minh họa.
Chúng tôi nhanh chóng làm đám cưới sau đó bởi bầu tôi đang lớn dần. Mặc kệ lời xì xào bàn tán của người đời, tôi tự nhận, tất cả chỉ là tôi đang nằm lấy hạnh phúc của chính mình. Hạnh phúc của tôi sẽ là minh chứng cho điều đó.
Quả nhiên anh là một người đàn ông rất tốt và có trách nhiệm với gia đình. Cứu nhau xong, anh vẫn chăm sóc tôi như hầu hết. Dù tôi chỉ sinh cho anh được một cô công chúa nhưng anh cũng không tỏ ra chán nản hay trách móc.
1 tháng, 2 tháng rồi 1 năm trôi qua, cuộc sống của chúng tôi dần thay đổi khi anh không còn như trước. Anh phó mặc toàn bộ việc nhà cửa con cái cho tôi. Anh nói làm vợ, làm mẹ là thiên chức của người phụ nữ.
Những ngày anh đi sớm về muộn rồi lạnh nhạt với chuyện chăn gối, linh tính mách bảo tôi, anh có tâm tình bên ngoài. Quá đáng đến khi kỷ niệm 2 năm ngày cưới cũng là lúc tôi phát hiện chồng mình ngoại tình.
Trước hôm đó anh nói phải đi công tác ở tỉnh 2 ngày, không thể ở nhà để kỷ niệm ngày cưới. Con sợt cao mãi không hại, tôi một mình ôm con vào viện, con khóc mà mẹ cũng khóc theo. Tôi chẳng thể ngờ, chính tại bệnh viện đó, tôi đã gặp người chồng đang đi công tác xa của mình.
Anh ở đó, tay đỡ một người phụ nữ khác từ phòng khám thai bước ra. Họ vui vẻ trò chuyện, dẫu ý nghĩ nhau như những cặp tình nhân. Thật trời trêu, người phụ nữ đó không phải ai xa, chính là vợ cũ của anh.
Tôi bàng hoàng rồi đau đớn khi phải chứng kiến cảnh tượng tày trời ấy. Đứa con sợt hừng hực trong lòng, tôi chỉ muốn đến làm ầm lên để người đàn ông kia phải bị mất mặt. Thế nhưng …
Thật trời trêu, người phụ nữ đó không phải ai xa, chính là vợ cũ của anh.
2 năm trước đây, chính tôi là người đã dùng mọi cách để cướp anh khỏi tay chị, để rồi giờ đây tôi phải chứng kiến cảnh thương tâm này. Câu nói nhận quả có lẽ là thật. Tôi chỉ hận tại sao không phải một cô gái trẻ nào, mà lại chính là chị, người anh đã từng yêu.
Từ vui sướng khi cưới được anh và tôi cảm thấy mình thật may mắn, giờ này tôi chỉ thấy một nỗi đau vô bờ.