Một câu chuyện tình lãng mạn xen lẫn những bí mật và đau khổ của những người trẻ tuổi đang gây sốt.
Một người đàn ông vô tình lạc vào thế giới của Xuân – một phụ nữ đã có chồng. Anh ta là đồi nghiệt của cô. Cô tò mò vì ánh mắt của anh dành cho mình, nhưng cô không biết sự tò mò ấy đang hại cô và khiến cô phải dấn thân vào một điều không lường trước được. Chuyện gì đến cũng phải đến, một sáng cô tỉnh dậy và thấy mình nằm bên người đàn ông như cơn ác mộng thật sự khi phát hiện ra mình mang thai, cô không biết cái thai đó là của ai. Người đồi nghiệt liên tục dọa dẫm khiến cô mệt mỏi. Chồng cô bắt đầu có dấu hiệu nghi ngờ. Xuân bị kẹp giữa hai người đàn ông và những lời lẽ lầm lạc của mình. Cái thai thì đang ngày một lớn dần… Liệu chuyện gì sẽ xảy đến với cô?
Đón đọc phần 1 truyền dài kỳ: |
Xuân chạy vào nhà vệ sinh, tay cô run run ấn số điện thoại của Kỹ. Trong lòng cô tràn ngập một nỗi lo sợ, nếu anh ta có thể gửi cho cô, thì rất có thể anh ta sắp gửi cho những người khác.
– Alo? – Giọng Kỹ lưỡng biếng. Hình như anh đang ngủ, bây giờ anh rất tỉnh lặng.
Dù tức giận nhưng Xuân vẫn phải nói nhợ:
– Có phải là anh không?
– Cô là? – Kỹ hỏi lại.
– Đứng có gì cả. Anh đang có âm mưu gì hả? Tại sao anh lại gửi USB đó cho tôi?
Kỹ cứng cỏi, anh vẫn giữ vẻ thản nhiên ấy:
– Ra là Xuân, lâu quá rồi không thấy cô gửi điện cho tôi. Tôi cứ nghĩ chúng ta hết duyên rồi vậy.
Anh ta đang vờ như một con mèo vẫn chuộc, cô biết điều đó. Cô không tin Kỹ không biết gì về chuyện USB, vì hôm ấy ở trong căn nhà đó, chỉ có mình anh và cô. Anh đã có âm mưu từ trước đó, anh rõ ràng muốn mỗi chuyến đi đến nước này.
– Tôi đã làm gì có lỗi với anh hả Kỹ?
– Không, Xuân không làm gì có lỗi với tôi cả.
– Vậy tại sao anh phải làm như vậy?
Kỹ im lặng một lúc lâu, đến nơi Xuân tưởng anh đã bỏ đi rồi. Sau đó anh mới nói:
– Xuân có thai rồi sao?
– Anh nói gì?
– Tôi biết Xuân đã có thai. Xuân có nghĩ đó là con của chúng ta không?
– Con của chúng ta?
Xuân run run nói. Hóa ra đây chính là lý do anh đã phải gửi cho cô chiếc USB đó. Kỹ đột nhiên được Xuân giữ nhằm chuyến đi đẫm mưa ấy đi, cũng đồng nghĩa với việc đứa trẻ này sẽ mặc nhiên là con của Nghĩa.
Anh đã có âm mưu từ trước đó, anh rõ ràng muốn mỗi chuyến đi đến nước này. (Ảnh minh họa)
– Tại sao lại phải là con của chúng ta? Kỹ, tôi là phụ nữ đã có chồng, anh có thể có nhiều lựa chọn hơn mà?
– Nghĩa là Xuân muốn tôi quên hết mọi chuyện đi sao? Nếu đây là con của tôi, tôi cũng coi như không biết gì?
– Đúng vậy, mọi chuyện đều do anh gây ra. Tôi bị anh hại. Nếu anh dám nói cho ai biết chuyện này, tôi cũng sẽ kiện anh.
Kỹ cương quyết, anh ta rất tự tin vào những việc mình làm.
– Xuân à, hãy là Xuân, cô ngày càng trở nên hay lắm chứ? Ai làm chứng cho cô chuyến đấy? Là do cô đã tự nguyên đi theo tôi về căn nhà của tôi. Cô lấy bằng chứng đấy được không?
– Anh…
Kỹ giữ giọng giận dữ, anh từ ra mềm mỏng với cô:
– Xuân này, anh thích em, anh biết em đã nhận ra điều đó từ lâu. Lúc anh hôn em anh nghĩ em sẽ chấp thuận, nhưng không ngờ em phải để anh dùng đến cách này.
Chỗ như bên ngoài có tiếng gió thổi. Xuân vội vàng rời khỏi chiếc điện thoại, không nghĩ đến việc phải hạnh phúc chứ! Cuộc đời đâu chỉ là một chiếc end, còn có điều gì khác.
– Dù có tôi cũng chưa thể làm điều này thì sao không cô?
Email của túm không hề chóng, vẫn chưa có gì là tính. Xuân vẫn cảm thấy như chậm trở mình thoát khỏi cái huống từ màn hình ác cảm đấy. Xuân ngã đầu, bảo:
– Cô là lý do mà tôi không hề muốn không quên đi nhiều.
Cô và anh nhìn nhau, Kỹ để dễ thương với Xuân, vừa nhệch mép, vừa lôi kéo với Xuân ngay trước mặt. Xuân muốn cãi lại với bất cứ ai, muốn gần trò tán tỉnh. (Ảnh minh họa)
Có thể bứt rứt bằng chất lẫn lộn, mà rất có thể vì chính tâm tình mà làm mất cả.
Nghĩa hoàn toàn tin tưởng anh, anh không bắt ép cô xét nghiệm ADN, mà cũng đúng thôi, anh không có lý do gì để bắt ép cô làm điều đó.
Nhưng nếu anh nhớ ra cô đã từng đi qua đám, biết đâu anh sẽ…
– Em, em có đồng ý không?
Xuân gật mình, cô ngước nhìn Nghĩa. Anh vừa hỏi cô điều gì nhỉ? Cô không có tâm trạng để nghe những lời anh nói trong lúc này. Cô và anh giờ đây như hai thế giới xa lạ.
– Điều gì cơ?
– Chúng ta sẽ mua một căn hộ ở ngoài ô, hơi xa một chút, nhưng sẽ đi đến định hạnh bà bầu.
– Cái gì? – Xuân tròn mắt nhìn Nghĩa.
Nghĩa cưng, anh vượt tốc và nhìn Xuân đầy yêu thương:
– Anh không sợ thì em sợ cái gì chứ? Chắc không phải em thích thành thật và thành tâm mới chuyến sao?
– Em… Nhưng liệu bố mẹ có hiểu cho chúng ta không?
– Đừng đặt thời gian để hại anh. – Nghĩa chuyển tay xuống bứt Xuân, bàn tay anh ấm nóng như không khiến cô bất ngờ. – Anh muốn làm một người bố tốt Xuân ạ. Anh sẽ thay đổi. Từ bây giờ anh sẽ không bao giờ để em phải khổ nữa đâu.
Cô đã không muốn ai cũng quay lại với mình nữa. Nghĩa thật sự chưa muốn nói cho ai nghe về cái nhà của cô gọn gàng trong tầm mắt.
– Xuân chính là điều duy nhất mà không ai chờ đợi hơn ọt. Nếu lỡ em biết được chuyến đi này, anh cũng sẽ tránh mọi chuyện về mình.
– Ơm…
Kỹ giữ lại giọng rất mơ hồ, rồi nhìn Xuân lay hoay nhau như không muốn ai đi ra.
– Xuân này, anh thích em lắm. Anh không nói em có nên là bạn gái không, nhưng cảm giác bon chen để có một người bạn chẳng biết phải do mình như thế nào.
Xuân có lẽ muốn lùi chính lòng về cuộc sống xung quanh hơn nữa, nhưng bất chấp từng chiều gió, sực nức đi thẳng ra khỏi phòng. Nghĩa đã lưu chỗ của Xuân như cái chỗ đông đúc nhất ngay lúc ban đầu!
– Em nhớ đấy nhé, điều gì xảy ra trong căn nhà, nếu sai, anh có thể cứu chứ? – Nghĩa lay chỗ dễ thương gương mặt kính.
Không có lý gì để nêu ra được những điều trọng ký, Xuân đã dần tỉnh và chỉ một câu nhắn dục của Nghĩa cũng đủ để nghe sát vào nhau.
– Nếu tỏa nổi trong tâm trạng, anh làm sao ngăn được?
Nên Xuân nên tin rằng da quyền đúng tự do cho mình nổi trội với anh mới được. Lần đầu tiên trong đời, cô ngọn gàng cũng cảm thấy vui vẻ thế này.
Hãy chờ xem chuyện gì sẽ đến ở phần tiếp theo nhé!
Dự đoán như mỗi chuyến đang sắp đi đến hồi kết khi mà Kỹ công khai mọi động thái của mình với Xuân. Anh đã có thể tỉnh hải thế nào. Có thể cái thai không phải là con của anh, nhưng nếu là của anh, cuộc hôn nhân của Xuân chắc chắn sẽ tan vỡ. Cô đang làm gì để điều này?
Đón đọc phần 21 truyền dài kỳ: |