Bàng Hoàng Khi Phụ Nữ Trang Điểm Đến Đòi Tiền Chồng

Spread the love

Bài viết này mô tả quá trình học tập và trải nghiệm đầy cảm hứng, giúp bạn nhìn nhận lại những kỷ niệm và giá trị sống của mình.

Với sức học lành mạnh từ năm đầu cấp cho đến năm cuối cấp, việc tôi vừa đủ điểm để có tâm bằng tốt nghiệp trung học phổ thông là sự thành công ngoài mong đợi không những của bản thân tôi mà còn của bậc cha mẹ tôi nữa.

Tôi không ưa đua đòi ham chơi, cũng không bỏ bê học hành như những khả năng của tôi chỉ có vậy, nên khi một doanh nghiệp cứ người về làng tôi tuyển công nhân cho xí nghiệp sản xuất bánh kẹo, tôi hăng hái ghi tên ngay và bỗng, mẹ cũng ưng thuận để tôi ra thành phố kiếm cái nghề nuôi thân.

Sau một khóa đào tạo ngắn ngày, tôi cùng nhiều thanh niên nam nữ khác trở thành công nhân của xí nghiệp. Tuổi trẻ dần thích nghi, bận rộn, lại làm ban đêm qua đêm để như ý muốn cho một cuộc sống tự lập khi tất cả chúng tôi đều xa quê, xa bậc, mẹ.

Hai khu nhà trọ một dành cho nam, một dành cho nữ không xa nhau bao nhiêu nên khi đã quen mặt, biết tên chúng tôi coi như anh em, như hàng xóm thân thiết toi lừa tất đêm, chia sẻ vui buồn có nhau.

Chúng tôi từng có một tình yêu ấm áp. Ảnh minh họa

Ngoài hưởng lợi nhuận định mức của xí nghiệp chúng tôi còn có lương, thường khi tăng ca, khi vươn lên kế hoạch nên nói chung sau 5 năm trở thành công nhân tôi tự tin khẳng định mình dứt bỏ lòng tự ti trở thành phố.

Mỗi lần có dịp về thăm nhà, bận rộn mẹ và 2 đứa em còn tuổi ẩm, tuổi học của tôi đều xuất xoa cảm động vì chất tiềm biếu bỗ, mẹ, ít qua cho các em mà tôi đã dành dụm, tiết kiệm từ phần lương, thưởng của mình.

Bận, mẹ rất mừng, rất hài lòng về sự lớn khôn, trưởng thành vững vàng của tôi, chỉ có điều mấy năm gần đây tôi bước qua tuổi 20 bỗng có ý nhắc nhở chuyện chồng con kệ so với bạn bè cũng lựa ở làng chú ý ăn phần làm vợ, làm mẹ cả.

Hiểu nỗi lo của bận, mẹ tôi cũng có ý tìm cho mình một bến đỗ bình yên như thời gian cứ trôi qua, mấy đứa bạn gãi cũng trở thành chồng vợ nhà chồng còn tôi vẫn chưa có đươc một bờ vai đẻ tựa…

Nghề mình nhan sắc thuộc diện để coi, tính tình cũng lỗi xưa, tốt bụng, chắc ôm trời chưa cho duyên nên tôi ráng đợi. Sự kiên nhẫn của tôi đã có kết quả khi tôi đón sinh nhật lần thứ 26 của mình thì tôi có anh.

Quê anh cách quê tôi cả trăm cây số, nhưng khi quen nhau anh nhất định nhận tôi là đồng hương. Anh hơn tôi 5 tuổi, làm bảo vệ cho một công ty xây dựng. Anh tâm sự do đặc thù này đầy mai đồng theo các công trình nên anh chưa muốn bận bịu gia đình. Nay bận, mẹ ở quê điều cao tuổi, hớ hớ chỉ mong anh yên chuyển vợ, còn vì anh là trai út, trên anh các chị, các anh đã phần ai lo tốn tâm của người này rồi…

Ảnh minh họa.

Vậy, chúng tôi thuế một căn phòng đủ rộng trong xóm trọ bình dân cách nơi tôi làm việc không xa, nhưng ngày tôi không vướng ca đêm, chúng tôi không phải theo bảo vệ công trường nhưng tôi đầy ân ái, quan quyến không muốn rời. Sau khi tôi thông nhất với chồng tôi tích cực tăng ca, tiết kiệm chi tiêu để thực hiện kế hoạch mang bầu như ý đã định.

Tin tưởng ở chồng bao nhiêu tiềm kiện đươc tôi giao hết cho anh và hàng ngày thấy anh chăm chỉ đi làm, còn nhận trực thay cho đồng nghiệp nhằm tăng thêm thu nhập cho gia đình tôi biết tân chồng, biết tân số phần đã đem người đàn bà đẹp đến cho tôi…

Nhưng không ngờ hạnh phúc với tình yêu của mình chưa kịp đủ niềm một năm ngày cưới tôi hôm qua tôi chết điếng khi 2 thanh niên xâm trổ vặn vẹo cùng một người đàn bà bôi phấn son bừng mắt gọi tên chồng tôi đối diện. Anh “bốc bánh” với gái quán bia ôm của bà như những ghi sổ, nay đã qua hẹn ngày thanh toán nợ nần.

Vậy bao nhiêu lương, thưởng bấy lâu nay tôi đưa cho anh đều cả rồi?

Back To Top