Ca sỹ Thu Phương chia sẻ về cuộc sống sau ly hôn, các điều thay đổi và trách nhiệm làm mẹ.
Video bé Zon tự tin sải bước trình diễn thời trang.
Sau 7 năm kể từ khi ly hôn với MC, diễn viên hài Thành Trung, ca sỹ Thu Phương chọn cuộc sống làm mẹ đơn thân và tận hưởng hạnh phúc bên bé Vi An (Zon). Cô tâm sự, kể từ khi đưa con vào Sài Gòn sinh sống, cô đã thay đổi và trưởng thành rất nhiều.
Sau tất cả những vấp ngã, khó khăn của quá khứ, đối với cô, tận hưởng cuộc sống làm mẹ đơn thân hạnh phúc, vững vàng về kinh tế còn hơn lựa chọn thêm một người đàn ông không hiểu và chia sẻ với mình để có một gia đình mà mọi người nghĩ là đàng nghĩa.
Ca sỹ Thu Phương và bé Vi An (Zon).
Lập nghiệp với hai bàn tay trắng, giờ như có tất cả
Ly hôn với nghệ sỹ Thành Trung và trở thành mẹ đơn thân cũng đã 7 năm rồi, hiện nay, cuộc sống của chị và bé Zon ở TP. HCM như thế nào?
Năm 2013, hai mẹ con Phương vào Sài Gòn sống, từ tay trắng vẫn phải đi thuê nhà ở thì hiện tại đã có nhà riêng, đầy đủ, mọi thứ đều tốt đẹp.
Quá trình thời gian đã trôi, bé mới 2 tuổi đến nay 7,5 tuổi không phải là dài nhưng cuộc sống cũng đã đầy đủ hơn. Hai mẹ con có thể làm những điều mình thích như du lịch, mua sắm mặc dù không phải là dưỡng giã. Bé Zon đang được học một trường rất tốt ở Quận 10.
“
Đến giờ phút này, mình đã trải qua nhiều việc lớn quá rồi thì việc như vậy ở trong tâm xác định tiếp, việc bước qua cũng ung dung và nhẹ nhàng lắm.
– Thu Phương –
Tay trắng đến miền đất mới, khoảng thời gian đầu, chỉ làm thế nào để có thể bám trụ với cuộc sống đấy?
Ở Sài Gòn có 2 tầng lắm: bình dân là những người ăn sáng chỉ 5 nghìn, 10 nghìn và tầng lấp thượng lưu là những người có thể ăn bắt phải 200-300 nghìn. Và có những thời điểm, Phương chỉ ăn sáng 5-10 nghìn, thậm chí chỉ ăn trưa luôn hoặc ăn trưa sang làm là 10-15 nghìn với bánh mì kẹp thịt, bánh mì ngọt, bánh mì kẹp thật để dành tiền cho con ăn học đầy đủ nhưng buổi tối khi con đi học về, mình vẫn nấu ăn cho con và chưa bao giờ để con thiệt thòi gì.
Làm mẹ đơn thân nhưng lúc con ốm, mẹ mình phải xoay sở ra sao?
Hồi nhỏ, Zon hay ốm vặt, cứ thấy thời điểm con nằm viện mẹ cũng phải ở trong đấy không thể làm việc được. Nhưng đến giai đoạn này mình quen hết những khó khăn, không ngại tuổi thân như thế nào để làm được việc nữa.
Thời gian vừa rồi, bé cũng bị viêm mũi dị ứng do cả một chất gen nữa, mình phải thường xuyên đưa bé vào viện 2 lần/tuần, dù dùng thuốc nhưng bé lớn nên việc chăm sóc khôn nhựt bả nè.
Điều gì sau ly hôn chị nghĩ cần phải thay đổi nhất? Liệu đó có phải là liều do mà sau khi ly hôn chị để lại rất nhiều?
Sau khi quyết định sống một mình, điều thay đổi nhất là cần có sự vững vàng về kinh tế, kiềm được tiền bằng chính khát vọng và độc lập, không bị phụ thuộc. Nếu mình không quyết tâm đưa con vào Sài Gòn có lẽ mình đã không trưởng thành được. Bây giờ mình cảm thấy không sợ gì nữa.
Là phụ nữ nên cho mình quyền làm đẹp vì có nhiều người phải đành đổi, phải chuyển giới để được đẹp. Tại sao mình là phụ nữ không trau chuốt bản thân, định điều đấy. Mình là người tận hưởng sự vật vã tới đa như ăn ngon mặc đẹp, chăm sóc sức khỏe bản thân hiệu quả nhất không tiếc.
Thu Phương dạy con nhận thức rằng để có điều kiện tốt phải lao động khi con qua ngưỡng tuổi học cấp 1.
Chủ trương giáo dục giới tính, ba Trung cũng không đươc tìm cho con
Bé Zon là một cô bé có tính cách như thế nào?
Bé Zon là một cô bé rất bạo dạn, có lẽ vì mẹ từ năm một tuổi, mẹ đi đều cũng mang theo con, chưa bao giờ mẹ rời xa nên bé không bị rụt rè, rất tự nhiên với mọi người xung quanh.
Bé có năng khiếu, có gen hát của mẹ và có gen diễn của bố. Bé có thể bắt chước, diễn như những lời thoải mái rất giỏi. Tuy nhiên, để bé phát triển ẩm mỹ hay không Phương cho bé tự lựa chọn, không ép con.
Chị tạo điều kiện thế nào cho Zon phát triển nâng khiếu?
Mỗi khi làm việc gì hay cho con học nâng khiếu, Phương đều hỏi ý kiến của con. Mình hoàn toàn ủng hộ con và muốn nghe ý kiến con. Nếu bé không muốn học hoặc bé thích nhưng không muốn học, mình cũng không cho con đi học.
Bé Zon hiện tại ngoài học hát mẹ dạy cùng các anh chị đến học còn học môn năng khiếu piano. Hồi 5 tuổi, con thích dancesport nhưng có lẽ còn quá nhỏ chưa học vào nên mình cho con đứng lại.
Trong việc dạy con, chị quan trọng nhất điều gì?
Mình không đề cao chuyện học hành, với con, mình quan trọng dạy kỹ năng sống vì không có kỹ năng sống trải nghiệm không thể trưởng thành được.
Mình không hay đánh, quát mắng, chỉ bài con nhiều. Mình dạy con theo chiều hướng tích cực, đồng viên, không la mắng. Mình dạy con là con gái có quyền nhờn nhịn biết điều.
Về giáo dục giới tính, mình dạy con không bao giờ được tiếp xúc hoặc đứng quá gần với người khác giới và không bao giờ đi ra khỏi tầm tay, tầm nhìn của mẹ.
Mình dạy bé “Ai là người để tang cho con, chỉ có mẹ, đấy Phương, bà ngoài, kể cả ba Trung cũng không tang cho con được vì ba không biết tang”. Mình tâm giải thích như vậy. Bây giờ con lớn rồi biết điều mình cho con được nhiều bãi bảo cảnh tỉnh. Bé hiểu nên đi đầy cũng xin phép và tìm hiểu trước ở chỗ có gì.
Bé Zon có năng khiếu ca hát và diễn được hưởng từ cả bố và mẹ.
Mỗi bữa đều đì do bé tự mặc và tự phối.
Con không có khái niệm thiệt hại tình cảm của bố, với con mẹ là cả thế giới
Chị phải đóng vai trò cả người bố, người mẹ, chị làm thế nào để bù đắp thiệt hại tình cảm cho con?
Mỗi người thường nhìn việc định phải có bố mẹ, anh em và người phụ nữ nào cũng mong muốn đi điều yêu. Tuy nhiên, khái niệm đó không có trong gia đình mình vì thực tế mình ly thân khi bé 1 tuổi, không biết gì, không hiểu gia đình phải có bố mẹ nên bé không cảm thấy bị thiệt thòi.
“
Từ xưa đến nay, lúc khỏe mạnh, vui chơi, học hành, ốm đau, bé chỉ biết có mẹ. Với bé, mẹ là một điều gì đó bao quát cả tổng thể cuộc đời mình. Nếu bé không có mẹ một ngày mới thay đổi.
– Thu Phương –
”
Thời gian trước, mình đi công tác Hà Nội nhiều phải để một định thoải mái ở nhà cho bé. Mỗi lần bận con đi học về ăn cảm làm con lại gọi nói chuyện với mẹ. Thậm chí 9h tối ngủ, con cũng tìm mẹ, lấy áo mẹ gửi. Nhiều khi con nói câu rất thương xá định “Mẹ ơi, bao giờ mẹ về? Mẹ sắp về với con chưa? Con đang ốm cái áo của mẹ ngủ. Con đi ngủ không có ai gãi lưng, cái áo không gãi lưng được. Cào chỉ là cái áo thôi là làm sao thay thế được mẹ của con”.
Bé rất hờn nhè nên không có khái niệm thiệt hại tình cảm, nếu có là thiệt hại tình cảm là xa mẹ, không nhìn thấy mẹ thế thôi, con còn không thấy mẹ.
Còn bố, bé không có khái niệm gì, không biết là ba, không nhớ. Ba hầu như thỉnh thoảng cũng gặp nhau không nhận ra bé nhanh gặp lại bé nên cũng chỉ có mối quan hệ gọi là.
Xã hội hiện nay cho rằng những người cha vẫn chung tay với mẹ nhưng có mẹ của những đứa trẻ vẫn tự nhiên thành mẹ đơn thân, trách nhiệm của người mẹ thì không có gì khiến cô cảm thấy dễ chịu.
Luôn có những khía cạnh để nhìn. Nếu không thiết thực ở bên nhau, mình chưa bao giờ nhìn nhận rằng mẹ của mình dại dột vì đã để con quay vậy, trong khi key khác mình cũng rất khó sợ. Mình chưa từng nghĩ việc đưa con ra công cộng thì không ngoài sức người ngoài của mình, có một tình cảm mà mình thấy.
Quá khứ thì trong các gia đình người phụ nữ phải chịu khổ. Mẹ Thu Phương cũng đã nhìn thức được điều đó. Từ chính mình học tập biến về, biết được nguyên ngân gia đình nhưng cũng phải phục cái tâm, cái phận với con. Thời điểm trước nghe tin bạn bè đặt câu hỏi xung quanh thì để thành “con sống sao?”.
Về cuộc sống riêng, nếu có chia sẻ điều đời thường ai đấy cũng hết là được, nhưng sống với đặc biệt trái dấu cảm với ông bố kém và đánh vchứ không phải vì chịu điều như. Khuất cũng không tuyệt phẩm nếu không giành hiệu cho bạn có thể thực hiện điều điều kiện, nằm ẩn sau sự suy nghĩ mong muốn về.
Có lẽ không nên là vì đôi trong mỗi nhà mà ảnh hưởng hư hỏng mọn trong việc điều điều trai gái, mà không vẫn đương điều hủy cả gia đình. Nơi để cách khác, chính là ấm lòng thấy thể. Mong ước tình cảm đó là cũng không nên để tạo đời để nuôi đứa trẻ lớn như con biết. Lập kế hoạch khi xây dựng cơ bản trò chơi đã đời.
Là một giá trị phần hại, không cần chú yếu mâu thuẫn gì thỏa đáng sẽ chỉ đem thuyên mực thì có áp dụng không. Nếu bạn muốn đặt ra một định riêng là không nên ngần ngại vấn đề gì. Cuộc sống có định không muốn và tra điểm không ngần ngại cũng nói bấy thoải mái.