Bài viết kể về hành trình đầy xúc cảm của Tuấn và Lan trong tình yêu và cuộc sống, cùng những thử thách họ phải vượt qua.
Một ngày của năm năm trước, Tuấn và Lan vượt qua mọi ngăn cản của cha mẹ để nên duyên vợ chồng. Vừa ra trường, chưa có gì trong tay, hai vợ chồng cố gắng nắm tay nhau đi lên từ đôi bàn tay trắng.
Ngày ấy, điều kiện chẳng dư dả gì nhiều, Lan quyết định lui lại phía sau để dành cơ hội học tập cho chồng. Từ lúc còn là một cô sinh viên với bao hoài bão, Lan cũng từng mơ ước phát triển sự nghiệp riêng của mình. Nhưng biết làm sao khi điều kiện chỉ có vậy. Cô yêu và tin Tuấn, cô muốn đặt cả cuộc đời vào canh bạc này.
Rồi ông trời cũng thương sự nỗ lực của hai vợ chồng cũ. Từ ngày Tuấn hoàn thành xong khóa học, cầm được tấm bằng Thạc sĩ loại Giỏi trong tay, cuộc sống hai vợ chồng đã khó khăn hơn hẳn.
Cô yêu và tin Tuấn, cô muốn đặt cả cuộc đời vào canh bạc này. Ảnh minh họa.
Với khát khao ngoài giao tiếp, Tuấn nhanh chóng tìm được một công việc có mức thu nhập kha khá tại công ty nước ngoài. Lúc khó khăn, hoàn thành hai vợ chồng vẫn nắm tay nhau, cứ ngỡ mọi sóng gió qua đi rồi, cuộc sống sẽ chỉ toàn hạnh phúc, nào ngờ.
Công việc mới khiến Tuấn có cơ hội tiếp xúc và làm việc với những người có tiềm năng và địa vị. Công việc cũng giúp anh không ít những “em gái mưa” vây quanh. Chính công việc này khiến anh trở nên thấy vợ mình ở nhà thật vụn vặt.
Mỗi buổi chiều trở về nhà với áo quần đông thùng thình, Tuấn lại thấy thật cảm xúc khi nhìn thấy cảnh nheo nhóc của vợ con ở nhà. Quần áo cái chị nọ, cái chị kia, trong nhà nhiều khi còn nguyên cả mùi ngai ngái của thức ăn con trẻ hay khai khai của cái chị quần áo con tè chưa kịp giặt.
Nhìn sang vợ, Tuấn chẳng còn thấy một chút nào là cảm xúc yêu đương. Một mình thì nhợt nhạt không chút son phấn, áo quần thì tùng tìng như mấy bà thím bà thím vậy, mái tóc lúc nào cũng nguyên một kiểu cột vội bù xù bù xù.
Dần dần, Tuấn không cảm thấy giữa mình và Lan có sự đồng cảm. Đi ra ngoài nhìn thấy những người phụ nữ thành đạt bao nhiêu, về nhà nhìn thấy vợ, anh chỉ thấy ngao ngán vì mọi việc trôi qua mà cũng chẳng làm xong. Chỉ có thể là vợ tích sự.
Chẳng mấy lâu sau, anh lao vào cuộc tình với người phụ nữ mà anh gọi là có “cảm tình cấp”. Chỉ ta hẳn anh 5 tuổi nhưng rất thành đạt và có tiền. Mối quan hệ giữa họ đã nhanh chóng bị Lan phát hiện ra. Ai mà đều phải bị phát hiện, là anh luôn mong chỉ phát hiện để sớm kết thúc cuộc hôn nhân không cùng chung đường này mà.
Đi ra ngoài nhìn thấy những người phụ nữ thành đạt bao nhiêu, về nhà nhìn thấy vợ, anh chỉ thấy ngao ngán vì mọi việc trôi qua mà cũng chẳng làm xong. Ảnh minh họa.
Ngày cầm ly hôn hơn chồng viết sẵn, Lan lẳng lặng ký mà không nói gì. Cô không xin anh lời giải thích, cũng không oán trách hay nếu kéo anh. Cô đủ thông minh để hiểu rằng người chồng mà cô đã hy sinh tất cả nay đã không còn cần cô nữa.
Tuấn đã chật vật mãi muôn đưa ít tiền gửi lại là đền bù cho Lan, nhưng cô chỉ nhìn vào đống rồi cười khinh. Với chiếc triều đống là tất cả cho những gì thanh xuân cô đã dành trọn bên anh sao? Cô không cần, không cần cả những đống tiền anh chu cấp. Cô tin ông trời sẽ không đền bù hai mẹ con cô không sống được nếu không có những đống tiền ấy.
Chuyện ly hôn vừa giải quyết xong, Tuấn đón người tình về sống cùng và dự định sẽ định sớm kết hôn trong thời gian sớm nhất. Thế nhưng anh nào ngờ 1 năm sau anh liên tiếp gặp những thất bại trong làm ăn khi bị đối tác lừa gạt.
Lúc khó khăn vẫn thấy bồ ở bên, trong lòng Tuấn cảm động lắm. Anh nghe lại cô ta bàn cãi nhà anh và Lan từng bao năm chất bột mà đưa được để đầu tư làm ăn lại. Nhưng anh không ngờ, người đến bà ấy đã chê anh một vố quá lớn.
Cô ta đã biến mất cùng tất cả số tiền bàn chất nhà cửa anh không một lời giải thích. Anh chỉ bàng hoàng vài giây sau khi nhìn thấy trước mặt mình là Lan.
30 tuổi, lần đầu tiên trong đời Tuấn biết mình đã sai lầm, một sai lầm đã khiến anh mất đi tất cả. Ảnh minh họa.
Cô là Lan, vợ và vợ cũ của anh đây sao? Lan trong những ký ức cũ của anh là một người phụ nữ vỗ tích sự, có mọi việc trôi con cũng không xong, còn trước mắt anh giờ đây là Lan với tâm trạng Giám đốc nhận sự đeo trước ngực.
Khi Tuấn còn đang cứng lòng không biết nói gì, Lan đã mở lời nói trước:
“Anh đừng chấp”
“Anh, anh đừng. Thế còn em? Em thay đổi nhiều quá, suýt chết nếu anh không nhận ra.”
“Đã 3 năm rồi mà anh. Đúng là thời thế đã thay đổi quá nhiều. Có lẽ em phải cảm ơn anh mới phải. Nếu không nhờ anh ruồng rẫy mà em năm xưa, chắc gì giờ em đã có ngày hôm nay”.
Từng chữ, từng chữ Lan nói như cắm vào tim Tuấn. Đúng, Lan từng là một cô gái thông minh nhanh nhẹn nhưng cô đã nhường cả cuộc đời cho anh này một cách ngu ngốc.
Giá như, đời người được một lần làm lại, nhất định anh sẽ quay trở lại thời điểm cùng nhau phác họa 3 năm về trước. 30 tuổi, lần đầu tiên trong đời Tuấn biết mình đã sai lầm, một sai lầm đã khiến anh mất đi tất cả. Giá như, giá như có thể …