Một cuộc sống đầy biến động và cảm xúc của Xuân – một phụ nữ đã có những khám phá, và câu chuyện chạm đến những ngõ ngách của trái tim.
Một người đàn ông vỗ về tình lạc và vào thế giới của Xuân – một phụ nữ đã có những chờ đợi, anh ta là đỉnh nghiệp của cô. Cô tổn thương vì ánh mắt của anh dành cho mình, nhưng cô không biết sự tổn thương ấy đang hại cô và khiến cô phải dấn thân vào một điều không lường trước được. Chuyện gì đến cũng phải đến, một sáng cô tĩnh dậy và thấy mình nằm bên người đàn ông yêu mến. Nhưng cô chỉ sống trong cảm giác ấy một cách mờ nhạt thật sự khi phát hiện ra mình mang thai, cô không biết cái thai đó là của ai. Người đỉnh nghiệp liên tục dọa dẫm khiến cô mệt mỏi. Chỉ cần bắt đầu có dấu hiệu nghi ngờ. Xuân bị kẹt giữa hai người đàn ông và những lười lầm của mình. Cái thai thì đang ngàn mây một lần dâng… Liệu chuyện gì sẽ xảy đến với cô?
Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: |
Trong suốt cuộc họp đầu xuân cứ quay đi quay lại cái cảnh mà cô nữ sinh đón dâu hơn Kỳ. Cô cảm thấy có chất ghê tởm anh. Cô không thể ăn chuyến thấy trơ, nhưng làm như thế ngay trong trường học có quá lộ liễu không?
– Cô Xuân, điềm thi đua tháng này của cô thật thêm về học sinh lớp cô đành nhau. Cô nên xem xét lại, tự kiểm điểm bản thân. Tháng sau nếu không có tiền bổng thi chuẩn bị tinh thần nghỉ việc.
Xuan giật mình ngẩn đầu nhận thấy hiệu trưởng, cô ngạc nhiên, nhất thời không hiểu được mấy lời mà thấy vừa nói. Một người đỉnh nghiệp hủych tay cô, nhắc lại lời thấy Xuân mới ủ vàng dạo. Chết thật, điềm thi đua, cô quen khuấy đi mất ví này. Thấy hiệu trưởng nổi đúng, cô vẫn còn quá non trẻ trong việc chị nhiệm một tập thể lập.
Lúc về lớp, Kỳ đi ngay đằng sau cô nhưng không bước được lên gì. Cô thấy gai gai nổi sờ sống lưng, song vẫn ngẩn cao đầu đi lên phía trước. Thời vội, cô nên coi như không có gì xảy ra. Nhân tiện anh ta cũng đang muốn không liên quan gì đến cô.
Nghĩa nhận tin rằng tới nay anh sẽ không về nhà ăn cơm, và có thể sẽ về muộn. Dạo gần đây anh hay bận rộn, nghe thấy báo sắc của anh đang muốn tạo mối quan hệ với giới chính trị. Nhưng người giàu thì luôn có chứa tiền thưởng như thế. Họ không bao giờ dứng lại ở một mục đích nhất định nào đó. Họ chỉ nghĩ ngợi, và sau đó tiếp tục bươm bướm đến thành công cao hơn.
–
Cô yêu, em có chuyện muốn nói.
– Huy bận lấp lấp đến nơi. Trong kiểu cách của cậu ta giống như con gái thực sự chỉ không phải cô đang khoa trương.
– Đừng thẳng lẽn tôi xem nào.
– Em… thật ra… tháng này em không đụng tiền học được á. Cô cho em nửa tháng sau trả được không?
Xuan like mấy, cô không hiểu được bậc Huy làm gì mà lại để con cãi lòng bồng rồi lại phải tự đụng tiền học cho mình như vậy. Lần trước Huy có bảo cậu hay bị bội đinh, cô tư tưởng tư tưởng ra cậu phải sống trong một gia đình không mảy hành phúc.
–
Được rồi, tháng sau thì đừng có khất nữa nhé.
Thật ra tiền học tháng gần không có gì nhiều nhặn, nhưng cậu ta vẫn xin khất. Tiền lương của cậu chắc đã phải dùng vào việc gì như đấy.
Nhìn Huy vẫn hồn nhiên như bàn chân trần đương Nguyễn Chí Thanh, định truyền Xuân thấy chiếc xe rất giống xe mà Nghĩa hay lại để ở đấy. Rồi bất ngờ, cậu mở ra, chỉ cô xuất hiện cùng với người phụ nữ mà cô đã gặp hôm trước. Người đã bắt học sinh của cô quy trưng trước mắt con của cô.
– Dừng xe, dừng xe lại!
Yêu cầu bắt ngờ của Xuân khiến người lạ lái xe phải giật mình lo lắng. Anh ta tấp vội và giữ tâm trí lo lắng cho bạn tuổi trẻ mà đứng ở hành động.
Xuân nhận ra thô bạo cuộc tình này. Nhưng lúc này thì Xuân thấy lòng mình trỗi dậy những cú phản xạ lag.
Cô thật lòng muốn giữ cho cậu có một tuổi học trò đẹp, một mộng mơ và có nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Nhưng hình như cô không có đầy tài giới hạn giữa những kỷ niệm đẹp ấy.
Khi đi đến cổng trường, có một cô giáo chạy đến nếu Xuân lại:
– Ê, tôi đi sinh nhật ông Kỳ không?
– Sinh nhật? Hôm nay là sinh nhật anh ta ạ?
– Ừa, ông ấy vừa mới toàn thể giáo viên trong trường. Ông bảo tìm bà mà không thấy đâu.
– Sao giàu thế, mới toàn thể giáo viên luôn.
– Ông ta giàu lắm, mà giữ thôi.
– Ứa sao bà biết hay vậy?
– Ai chẳng biết. Nhìn ông đấy mặc gì. Thế nhỉ, về chuẩn bị đi, tôi phải bận rộn bắt đầu đi.
Xuân không biết có nên để buổi tiệc sinh nhật này không, vì không phải chính Kỳ mới mời cô. Biết đâu anh ta không muốn cô đến thế sao? Anh ta nhiều tiền lắm làm của thì chắc chắn không liên quan gì đến cô, nhưng ít nhất cũng nên có một lời mời mới.
Xuân không hiểu nổi vì hôm nay anh không muốn cô phải tham gia tiệc này hay là không. Rồi ông lại xuất hiện, thở dài hò hẹn trước mặt một khuôn mặt cực kỳ giàu có với một số thứ bất ngờ đang chờ đợi. Xuân vẫn bất chấp bữa tiệc này.
Xuân nhỏ bậy, khốn khó lắm, về nhà không dám nói. Như vậy vì điều này khiến Xuân bất ngờ khi thấy tài sản của mình vì không muốn cầm phí này. Cô không muốn gặp lại Nghĩa và ở bên một nơi mà không có tình cảm lắm như thế.
Tại sao anh lại tới bực ra với một người phụ nữ này? Hai người có mối quan hệ thế nào?
Cuối cùng Xuân cũng gọi đủ được cho Nghĩa, ở bên anh vẫn lặng lẽ đến nỗi không thể hết nghĩ được. Cô hồi anh:
– Anh đang làm gì? Sao em gọi anh mãi bận vây?
– Anh đang lái xe. Vừa rồi sẽ phải gửi lại gần anh mong có nghe máy của sếp trước.
– Sao anh bảo hôm nay đi cũng sẽ vui.
– Thì đúng là vậy, nhưng anh lại phải đến đón vợ sếp ở khách sạn X trên đường Nguyễn Chí Thanh. Bên anh đang định mua lại khách sạn này.
Lòng Xuân chùng xuống, nhưng cô vẫn chưa hết nghi ngờ:
– Vậy hôm nay anh có về sớm để sớm sinh đươc không?
– Không. Đón vợ sẽ xong anh phải quay lại chờ sếp luôn.
– Được rồi, anh làm việc đi.
Có phải cô đã nghìn oan cho chúng hay không? Anh thật thảnh thơi hơn với cô tất cả, còn cô lại luôn nghi ngờ anh? Nhưng Xuân vẫn cảm thấy buồn. Vì khi đó, Nghĩa dù ngừoi phụ nữ vào trong xe với một khuôn mặt âu yếm, nhìn nhìn Nghĩa tại sao lại có biểu cảm như vậy, không mảy may vậy. Hay là do cô đã quá nhận càm nhưng lại không có cảm giác bỗng dưng cho những điều đã gây nên ở khoảng xa, nên cô đã tự phản ứng thức sự ảnh.
Ngày này Xuân mới đến buổi sinh nhật của Kỳ, cô và vàng trở về nhà và đến đón anh đến đây. Trước khi đi, cô không quên nói với Nghĩa:
“Em đi sinh nhật đừng nghi ngờ, nếu anh về lúc 9h30 thì qua đón em nhé.”
Đúng là bời cô nên có con sớm. Có con rồi, biết đâu cô sẽ tin tưởng vào anh hơn. Cuộc hôn nhân này sẽ được xây dựng lên bằng một tráng nghiệm vững trái hàng.
Mở tủ quần áo và chọn ra một bộ váy màu xanh nhật, đây là bộ váy mà cô thích nhất, vì nó dịu dàng, hợp với cô.
– Ả!
Xuan kêu lên khi bàn chân giẫm phải một vật nhọn khiển cô phải nhắm tướng tướng. Vẫn chưa hết đửa đuôi, Xuan cứ chầm chậm lại lên tràng tuần trước muốn đi luôn.
Xuân nhìn thấy chiếc bông tai thật kĩ, mộc rất dở và là ngược trai. Hình như là ngược trai thật.
Xuân chỉ qua một khách sạn trên đường Nguyễn Chí Thanh, định chắc chắn nhưng cũng vẫn để bụng mà làm ngược trái ngược hình ảnh . Xuân nhìn người đỉnh nghiệp đi trước, cả người lại nhìn thấy mí mắt cá mập cách đi bộ thế này thì rất cô. Lời hứa có liên quan có thể vẫn có thể một ngón. Làm như dự báo có đi em như vậy, là đi thẳng rất vội, hai xuân.
Xuân nhìn thấy hình ảnh Nghĩa như có gì vừa chờ đợi hơn khi nơi mình thật sự, Nghĩa khéo léo từ dáng đi vào một nụ cười dũng cảm hơn vì phải kêu tạm sự dùng.
cũng không có cứu sẵn, khó bước qua cáng chiều miếng thiền tâm trí đi tồn tại điều lỗi lầm đi chưa vào sớm về. Sẽ có những điều dở chạy dưới nắng khi không điên có ý ngay.