Một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc, nơi tình huống bất ngờ khiến mọi thứ rối ren.
Một người đàn ông vội vã đi vào thế giới của Xuân – một phụ nữ đã có chồng, anh ta là đứng nghiệp của cô. Cô tò mò về ánh mắt của anh dành cho mình, nhưng cô không biết sự tò mò ấy đang hại cô và khiến cô phải dấn thân vào một điều không lường trước được. Chuyện gì đến cũng phải đến, một sáng cô tỉnh dậy và thấy mình nằm bên người đàn ông ấy. Nhưng cô chỉ sống trong cơn ác mộng thật sự khi phát hiện ra mình mang thai, cô không biết cái thai đó là của ai. Người đàn ông liên tục đòi dằn vặt khiến cô mệt mỏi. Chỉ khi bắt đầu có dấu hiệu nghi ngờ. Xuân bị kẹt giữa hai người đàn ông và những lời lẽ của mình. Cái thai thì đang ngày một lớn… Liệu chuyện gì sẽ xảy đến với cô?
Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: |
Ngày hôm sau, Xuân cùng với Huy đến nhà cậu học sinh đột ngột. Người ra mở cửa là một bà giúp việc trẻ trung nơi trần dưới năm mươi tuổi. Xuân tự giới thiệu mình rồi chờ đợi bà và vào thông báo với chủ của mình.
– Nhã lẫn quá nhỉ?
– Huy ngượng ngùng lần đầu nhìn.
Trước mặt hai người là một ngôi biệt thự hàng sang, có một bể nước nhỏ với hòn non bộ, còn lại để ô tô và xe máy. Có sân vườn thoáng đãng. Không biết để đạt được những thú vui này, người ta phải cố gắng như thế nào nữa.
Một lúc sau, bà giúp việc lật đật chạy ra bảo:
– Cô và ông ấy đang đợi ở bên trong rồi đấy.
Huy và Xuân vào nhà, ngay giữa phòng khách là một bức sổ pha màu nâu dài và rộng, đén điển sáng trắng, nền nhà bóng loáng như có thể soi gương được. Một người phụ nữ mặc một bộ quần áo ở nhà bằng lụa bóng, tóc buông thả hờ hững. Bên cạnh chị là một cục càng trạch tuổi Huy. Xuân đột nhiên chính là người mà Huy đã định.
– Chào chị.
– Xuân cười đáp.
Người đàn bà gắt đầu, kéo bộ áo chén lại phía mình, tựa như muốn pha tràn.
Không có ai mời Xuân và Huy ngồi cho nên vẫn đứng. Dường như là họ đang có ý định.
Huy huých tay Xuân như muốn bảo: Về thôi. Xuân cau mày, giữ tay cậu lại.
Người đàn bà cất tiếng:
– Có lẽ là cô giáo của Huy phải không?
– Dạ vâng, hôm nay tôi đưa cháu đến đây là muốn xin lỗi chị và cháu.
Càu chăng kia nhếch môi cười nhạt:
– Quý xuống xin lỗi thì tha cho.
– Mày!
– Huy định lao lên nhưng Xuân đã kéo tay cậu lại. Càu ta lòng lên như một con thú –
Cô buồn em ra, có chết em cũng sẽ không làm vại. Thà em bị đuổi học còn hinh.
– Im miệng cho tôi!
– Xuân rít qua kẽ răng.
Chưa bao giờ Huy thấy cô giáo của mình lại có vẻ đáng sợ như vậy (Ảnh minh họa)
Chưa bao giờ Huy thấy cô giáo của mình lại có vẻ đáng sợ như vậy, câu ta liền xúi xuống như một con cún ngoan ngoãn. Xuân tiến đến gần người phụ nữ ấy, hỏi:
– Tôi biết học trò của mình đã làm điều không phải, nhưng người ta bảo đã đến lúc chạy đi không ai đành kém khi ai đành kém lại gì đó. Nay tôi dâng cháu đến đây để xin lỗi gia đình. Hy vọng…
– Làm như Long bảo đi.
– Người phụ nữ cắt lưỡi.
Xuân nhấc thỉ không hiểu.
– Làm như con trai tôi bảo, không cần nói nhiều, chỉ cần vậy thôi, tôi sẽ rất đần kiệm, sẽ thổi gây áp lực về phía trường cô.
– Ừ chỉ là…
– Quý xuống xin lỗi con trai tôi.
Huy chỉ tay vào mặt bà ta:
– Đừng có đứng cô giáo đều, con bà cưng cũng sai đấy. Bà không biết dạy con hả?
Xuân đành nhẹ lên vai Huy, quát:
– Cậu đứng cô đừng cho thêm dầu vào lửa, cậu nhìn vực sao?
– Cô ả, em có nhận cánh cò lòng tự tôn của mình, em không thể làm cái chuyện đó được.
– Vậy thì mày chuẩn bì là một thằng thất học đi.
– Long cứ gừ ngẩn.
Xuân hết một hổi thực sờ, cảm thấy nhức đầu như đang bị biến cơn. Xuân biết Long đang muốn ngậm ngùi Huy và chẳng cớ gì cả.
Về học trò của mình, cô sẵn sàng vứt bỏ lòng tự tôn. (Ảnh minh họa)
Từ bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện của đàn ông, lúc Xuân quay ra cũng là lúc cô thấy Nghĩa – chồng mình đang đi cùng với một người đàn ông lạ. Anh nhìn thẳng qua cô, trong đôi mắt như hiện lên một vẻ ngạc nhiên, như nhưng rồi mỗi thứ trôi qua rất nhanh. Dương như không có ai biết cô và anh là vợ chồng ở đây cả.
– Anh Nghĩa!
Xuân cố tình gởi tên anh. Hy vọng anh có thể giúp cô trong vụ này.
Nghĩa gương gương giáo lại với sếp của mình, anh nói gì đó khiến ông ta nhận về phía cô.
Người phụ nữ vừa như mày:
– Ồ, ra cô là vợ của Nghĩa hả? Hèn gì cậu ấy quen quen. Thôi đừng có làm rối, sao không nói sớm chứ.
Xuân vẫn tay Huy đứng gần đấy. Trong giọng nói của người phụ nữ kia, cô không hề nghe thấy một sự cảm thông nào. Chỉ thấy đang hả hê vì đã đánh được con gái.
Sau đó người phụ nữ đứng bật lên bên Nghĩa, nhìn anh như chờ đợi.
– Ông ra cậu phảii nói với tôi sớm, việc này sẽ được giải quyết nhanh chóng gọn gàng.
Cô không ngờ được rằng Nghĩa lại trở thành người như thê này:
– Tôi làm việc công ty văn minh, kể có tôi thì phải chịu tôi. Đã chẳng kể bây giờ đành nhau có hung khích thế này nguy hiểm, ông ra phải gọi cho chủ chúng lấy.
Sự lạnh lùng kia khiến Xuân trầm trồ mặt nhẫn nhịn giữa anh. Khi ở bên ngoài, anh là một người công ty phần mình như thế này hay sao? Nhưng Xuân vẫn phải gương gương cười mỉm, tránh để tình hình thêm căng thẳng.
Cô gật đầu:
– Chồng tôi nói phải.
Khi Xuân ra về, Nghĩa có chạy theo cô như cơn cho như bà. Cô họa mày về phía Xuân:
– Ra ngoài đi tôi đi.
Huy gắt đầu đầu rồi đi.
– Em biết anh không thể bình vực em được mà.
– Nghĩa cố giải thích –
Đó là sếp của tôi, còn nhiều nhakikh cứng quá.
– Đúng rồi, là sếp nhưng phải không cơ hội mà!
– Nghĩa xin lỗi mình thêm.
Chuyện vỉ Nghĩa không thể nâng đỡ Xuân…
Tôi không khéo với Nghĩa vẫn không độc như vậy.
Ông ngó một tấm màn đen không biết bên ngoài chú ý từng cơn, chỉ mong được bước qua ngay.
Ngóng đợi phần 6 của chuyện dài kỳ:
Cái thai không đúng hẹn
vào 19h00 ngày 2/8 tại mục
Eva Yêu.