Phát Hiện Bộ Mặt Thật Của Chồng Nhờ Nhân Tình

Spread the love

Bài viết này kể về những cảm xúc và suy nghĩ của một người phụ nữ khi phát hiện ra sự thật về chồng mình, từ những khoảnh khắc hạnh phúc đến nỗi đau chua xót.

Gia đình tôi từng là tổ ấm đẹp đẹp đẽ nhất, cho đến khi tôi phát hiện ra sự thật phũ phàng. Từ khi lập gia đình, tôi đã quyết định xây dựng hạnh phúc cho gia đình mình. Nhờ sự nỗ lực bền bỉ, ở tuổi 30, tôi đã nắm giữ một vị trí ổn định, điều này đã khuyến khích nhiều người xung quanh tôi khâm phục.

Sự nghiệp thành công, tôi có thể tự mua những món đồ mà tôi yêu thích trong suốt 30 năm qua. Thú thật, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện ly hôn, mặc dù lúc đó cuộc sống đã dần nhàm chán. Đến khi phát hiện ra mọi thứ, bấy giờ tôi mới nhận ra mình đã phải sống khổ sở như thế nào.

Người chồng của tôi vẫn luôn coi trọng gia đình. Một người em trong công ty từng chia sẻ với tôi rằng, sự thành công của tôi khiến mọi người xung quanh đều ngưỡng mộ. Họ không muốn gặp phải một cuộc sống mệt mỏi nữa.

Tuy nhiên, những bạn bè bên cạnh tôi lại không đủ dũng cảm để nói rằng mình đã tìm ra nhiều điều bất ngờ. Đối với tôi, thử thách chính là cơ hội để làm lại bản thân, để chúng tôi cùng nỗ lực đi qua những ngày mưa, ngày nắng.

Rồi tôi gặp anh qua sự giới thiệu của một vài người bạn. Ban đầu tôi cũng khá ngại ngần khi bắt đầu với anh vì anh kém tuổi tôi. Song sự chinh phục một cách điềm tĩnh, nhưng những câu nói yêu thương thường xuất hiện khiến tôi cảm thấy ấm áp hơn nhiều.

Ở bên anh, tôi như sống trong một cơn mơ mà chẳng sợ hãi gì, được yêu thương, che chở. Mỗi lần trong tôi trỗi dậy cảm giác hồi hộp trước một người đặc biệt, dường như lòng tôi lại cảm thấy lạc lõng.

Lần đầu tiên trong đời tôi được trải nghiệm cái cảm giác rung động, hồi hộp trước một người. Tuy kém tôi 1 tuổi nhưng anh lại rất chín chắn. Ở bên anh, tôi như là một cô gái chưa bao giờ biết đến tình yêu.

Đám cưới của chúng tôi đã diễn ra nhanh chóng chỉ sau mấy tháng hẹn hò. Vì gia đình anh ở tỉnh nên cứ thứ Bảy chúng tôi lại đến thăm nhau. Có thể bố mẹ chồng tôi không giấu có vật chất như tôi, họ xứng đáng được yêu thương hơn bất kỳ ai.

Cứ hai đứa mãi không dừng biện pháp phòng tránh vì chưa có tin vui nào. Chúng tôi đi khám thì bác sĩ nói do tôi bị đa nang buồng trứng nên khó khăn.

Biết kết quả, anh vẫn nhẹ nhàng ngay cả khi tôi yếu lòng. Anh nói rằng nhưng không phải là không thể. Nếu không được, chúng tôi có thể xin một đứa con nuôi. Những lời nói đó đã khiến tôi vỡ òa cảm xúc.

Sau đó công việc của chồng tôi bận rộn hơn, những chuyến công tác kéo dài. Những chuyện công việc ban đầu chỉ là vài ngày, sau này kéo dài tới cả tháng. Vì không muốn chồng nghỉ chăm sóc cho tôi mà coi thường chồng nên tôi vẫn hết sức cố gắng.

Liên lạc giữa chúng tôi thưa thớt. Anh nói về công việc rất bận nên không thể có thời gian. Về chồng mà mỗi người phải sống một nơi, nhiều lúc tôi cảm thấy cô đơn cùng cực. Và trong những lúc lòng người dễ mệt mỏi nhất, tôi đã tình cờ gặp Trung.

Ban đầu như những cậu trai kém tuổi khác, tôi chỉ coi Trung như một người em. Thế nhưng tôi không ngờ rằng Trung biết tôi đã có gia đình nhưng vẫn công khai theo đuổi.

Tôi tránh những lúc phải chạm mặt với Trung. Tôi không muốn làm bất cứ điều gì có lỗi với chồng. Song có lẽ sự cố gắng vẫn xảy ra trong một mối quan hệ với Trung.

Có lẽ sự cố gắng trong mối quan hệ với chồng cùng thêm sự nồng nhiệt của Trung đã khiến tôi lạc vào hồn mình. Ảnh minh hoạ.

Tôi chết lặng thấy mình đang chăm sóc gia đình đã không còn như trước khi nó đi quá xa. Tôi không thể trở thành một người phụ nữ bởi vì có lẽ cũng đã sẵn sàng đối diện với bản thân về những cám dỗ không thể giữ nổi thống khổ.

Tôi hẹn gặp Trung để nói về quyết định dành cho mình mỗi chuyến đi. Trung là một chàng trai tốt, thành thạo khéo léo và đặc biệt không phải người dứt tình hoàn cảnh mà không cho phép. Tôi đã tạo điều kiện cho Trung một công việc tốt có thể phát triển sự nghiệp như một món quà chia tay cũng là lời xin lỗi.

Trung nắm tay tôi im lặng một hồi lâu mới mở lời.

“Tôi đã từng nghĩ bắt đầu mối quan hệ này chỉ để kiếm chất tiền đủ để đền cha mẹ ở quê. Nhưng rồi tôi nhận ra chỉ không đúng đắn bị lừa dối bởi người đàn ông đầu gối ấp vế mình như vậy”.

Những câu nói sau đó của Trung khiến tôi choáng váng. Câu nói không phải tình cờ mà câu ta xuất hiện đột ngột giữa chúng tôi đi công tác. Câu ta xuất hiện ở đây với nhiệm vụ là quyền ràng buộc mà người thuế Trung không ai khác chính là chồng tôi.

“Anh ta đã cắm bông khi biết chỉ khó có thể có con nhưng lại không dám đụng vào tổ như những điều thường xuất hiện. Anh ta nói không thể tay trắng bước ra khỏi căn nhà này nên đã tìm cách thuế tôi quyền ràng buộc chỉ để tạo bằng chứng ngoài tỉnh và người thuế Trung không ai khác chính là chồng tôi”.

Trời ạ! Những điều tôi đang nghe là sự thật sao? Hoá ra những chuyến công tác đó chẳng phải vì công việc mà luôn có hơn đứt lúc nghĩ chúng tôi đi khám. Và sự xuất hiện của chàng trai trẻ kia cũng không phải vì tình số sau cùng tôi mệt.

Tôi không dám tin vào tai mình nhưng những dòng tin nhắn giao dịch giữa Trung và chồng tôi đã khiến tôi chẳng thể nào nén được sự thật. Tôi nên làm gì với anh ta đây? Đúng là nếu không có Trung, có lẽ giờ đây tôi đang vồ cùng dày đặc và chẳng biết được bao giờ có thể biết được bộ mặt thật của chồng kia.

Back To Top