Bài viết thể hiện niềm đau thương của gia đình khi phải đối mặt với bệnh tật, đặc biệt là tình cảm giữa mẹ và con dâu trong những khoảnh khắc khó khăn.
Bà Hằng đã phải gánh chịu nỗi đau lòng khi ghi nhận tình trạng bệnh tật của con dâu nàng giai điệu, khiến bà đau đớn hơn bao giờ hết.
Từ ngày con trai lớn nhận được công việc tại thành phố giàu có, bà Hằng đã có những lo lắng khi phải sống xa con. Dù xa cách, bà luôn tự hào vì con dâu ngoan ngoãn, hiền thảo và sắp xếp việc nhà cho mẹ chồng. Chẳng bao giờ bà ngừng khen ngợi con dâu, dẫu vậy bà vẫn thường nghe có điều gì đó không được ổn.
Cùng lúc con dâu cảm thấy yếu ớt, những điều không may lại xô đến khiến bà càng thêm lo lắng. Tiếng xôn xao quanh gia đình đã khiến bà nhận ra rằng mình có thể chẳng còn được bên con thêm bao lâu nữa. Khi nhận được thông tin từ con dâu, bà biết mình phải chuẩn bị tâm lý cho những hành trình đầy nước mắt phía trước.
Ảnh minh họa.
Biết tin mẹ chồng ốm liệt giường, cô con dâu cũng không còn dám mơ mộng về hạnh phúc nữa, mà thay vào đó chỉ suy tính cho những ngày tháng sắp tới. Hàng ngày, cô dâu gọi điện về nhà, gửi thông tin cho bà Hằng biết tình hình sức khỏe và chăm sóc cho mẹ chồng.
Thời điểm trở nên dài đằng đẵng đối với cả hai mẹ con, bà Hằng không khỏi tủi thân mỗi khi nghĩ đến việc phải rời xa con dâu, người đã tận tụy chăm sóc bà. Rõ ràng con dâu đã trưởng thành, nhưng có lẽ cuộc sống này chưa đủ êm đềm để hai người xích lại gần nhau hơn.
Nghe tin mẹ ốm, chồng cô con dâu ngay lập tức bỏ hết mọi việc đang dang dở để trở về với mẹ. Ngồi bên mẹ ốm liệt giường, cô dâu không ngừng hỏi han sự chăm sóc của mẹ cho dù chỉ là những điều nhỏ nhặt.
– Anh đang ở cái sóng xí nhảnh ấy bao giờ nữa? Lần này mà đưa đi học cho em, em sắp phát điên với chúng nó rồi. Mẹ anh ốm, nên cho bà ấy chút tiền là xong để con Hà (em dâu thứ) trông nom bà ấy không thì kệ bà ấy nằm chết. Tốt nhất mẹ anh nên chết đi cho đỡ mệt, tháng nào cũng phải gửi tiền về cho bà ta, tốn hết bao nhiêu tiền của em rồi. Em làm tiền phải ăn tiêu, lo cho con cái chứ không phải ngân hàng đâu mà mẹ anh suốt ngày bòn rút xin tiền chứ?
Từng lời cô con dâu nói ra chẳng khác nào một đòn giáng mạnh vào trái tim của bà Hằng. Bà nhận ra lòng mình càng thêm nặng trĩu, nhưng bà cố gắng giấu những điều đó đi.
– Là tôi đây, là bà mẹ chồng sắp chết của cô. ThÌ ra đây mới là tâm lòng thật sự của cô dành cho tôi. Hóa ra bao lâu nay cô chỉ nhìn vào mình hưởng thụ, sống giả tạo cho chồng con mà không hề nghĩ tới tôi là mẹ chồng, một chất tôn trọng cô dành cho tôi cũng không có.
Nhà tôi vỗ phịch mới lấy cỗ về làm dâu. Tiện đây tôi nói luôn, tôi chỉ giã vợ ốm liệt giường để thì lòng của cô và con Hà để xem điều liệu dẫu ở lại sẽ như thế nào chứ, tôi sẽ để lại mảnh đất sắp được đến bù 10 tỷ cho ủng hộ nhau.
Ảnh minh họa.
– Mẹ… mẹ nói sao cơ? Cái mảnh vườn vãi quanh kia của mẹ chưa đủ để bù 10 tỷ à? Mẹ đừng, tội con đang cần tiền để…
– Cô không có cửa, không được hưởng một xu nào từ phần đất đấy. Đợt dâu như cô không bao giờ được hưởng thừa gỉ gì từ gia đình này.
Tất cả dồn lại đến mọi điều, bà Hằng quên đi khi Hà diện mạo diện chung khi thấy mẹ mình đi lại bình thường. Nắm tay con dâu bắt vãm mắt mà bảo Hà:
– Xin lỗi con, mẹ đã trách lầm con. Mẹ chỉ muốn gì khi ốm liệt giường thật lòng con thôi. Không ngờ khi mẹ bệnh tật, mọi thứ lại qua chăm sóc mẹ như mẹ thương yêu con vậy. Mẹ sẽ để lại phần đất sắp được đến bù 10 tỷ cho vợ chồng con lắp nghiệp.
– Mẹ… mẹ không là tội con vui rồi. Đó là mảnh đất giá trị nhất của bọn con, bọn con đã vãnh tách bờ bờ ấm cúng, bờ bã đã vội vụng hút xông.
– Hà ạ, con đang là con dâu tốt của mẹ. Cảm ơn con đã làm dâu nhà mẹ.
Sau phút giây lòng tuyệt vọng, biết rằng ước mơ không còn lại nữa khi mang tình thân thiết bên nhau, bà Hằng biết rằng hai đứa con dâu đã thay đổi thái độ với nhau và bận rộn bên nhau hơn bao giờ hết. Chắc rằng mình cũng cần mẹ thân thiết bên cạnh, bà tin rằng mọi thứ vẫn thay đổi. Trong ký ức của bà, con dâu như là một bức tranh với mảng ghế nhẹ nhàng nhưng đau thương.