Câu chuyện về cậu bé 6 tuổi bị ngứa hậu môn do nhiễm giun kim đang thu hút sự chú ý của nhiều bậc phụ huynh.
Cậu bé 6 tuổi bị ngứa hậu môn vì nhiễm giun
Cậu bé 6 tuổi, sống tại Giang Tây, đến Dự Hàng (Trung Quốc) sống cùng bố mẹ. Mẹ cậu bé nói:
“Bệnh thường gặp ở cậu bé sống cùng ông bà nội, mới đến Dự Hàng được vài ngày. 3 ngày trước, sau khi ở nhà ăn thịt nướng, Cậu bé xì hơi cả ngày và thấy kêu đau, ngứa. Mới đầu tôi cũng không chú ý, hôm nay phát hiện cẳng chân của con có dấu hiệu lạ, nên tôi lập tức đưa Cậu bé vào Khoa ngoại bệnh viện Sức khỏe bà mẹ và trẻ em huyện Dự Hàng để khám”.
Cậu bé bị ngứa rất vùng hậu môn, sau khi phẫu thuật phát hiện cậu bé áp xe vùng hậu môn và có cả giun nhợt màu trắng
Bác sĩ Chu Siêu Ba ở bệnh viện kiểm tra và phát hiện, hậu môn của Cậu bé có con giun trăng đang đọng đầy, toàn bộ hậu môn bị sưng đỏ, phía bên phải hậu môn có một khối u khoảng 3cm, chỉ cần ép nhẹ lượng lớn có thể đẩy ra, kiểm tra vùng quanh hậu môn còn phát hiện phía bên phải còn có lẫn rợ rì.
Bác sĩ nói với mẹ của Cậu bé, đưa trẻ bị áp xe vùng hậu môn, và bị bệnh ký sinh trùng đường ruột, áp xe đã hình thành chảy mủ bên trong hậu môn, yêu cầu nhập viện phẫu thuật để dẫn mủ.
Vào buổi chiều cùng ngày, bác sĩ Ngô Lượng, phó khoa Ngoại trực tiếp tiến hành phẫu thuật cho Cậu bé, cắt bỏ áp xe và rửa sạch hậu môn, cuộc phẫu thuật rất thuận lợi. Được biết con giun nhợt màu trắng sau xét nghiệm được chuẩn đoán chính xác là loại giun kim, và được tiếp theo phải tiến hành trị giun.
Tại sao Cậu bé lại bị nhiễm giun kim?
Sau khi tìm hiểu về sinh hoạt hàng ngày của Cậu bé. Mẹ của cậu bé nói, Cậu bé từ nhỏ đã có thói quen mút tay. Đây chính là nguyên nhân dẫn đến Cậu bé bị nhiễm giun kim.
Thói quen mút tay cũng là một trong những nguyên nhân khiến Cậu bé bị nhiễm khuẩn
Bác sĩ Ngô Lượng nhấn mạnh thêm, giun kim là một loại giun nhợt, sống chủ yếu ở đường tiêu hóa, là bệnh phổ biến ở trẻ nhỏ. Giun kim trưởng thành sống gập chủ yếu ở ruột non sau khi chúng xuống ruột già (đại tràng). Ở trong ruột người, giun kim đực và giun kim cái giao phối với nhau, sau khi giao phối giun đực chết, còn giun kim cái mang trứng đã thụ tinh ra rìa hậu môn để đẻ khoảng 4.000 – 200.000 trứng, sau khi đẻ trứng, giun cái sẽ chết.
Trứng đẻ ra vài giờ, nếu gặp điều kiện thuận lợi thì ấu trùng của giun kim cũng được hình thành tại các nếp nhăn của hậu môn. Vì vậy, người có giun kim đang đẻ ở hậu môn rất dễ bị nhiễm lại (tái nhiễm), nhất là trẻ nhỏ do dùng tay gãi hậu môn rồi cầm vào đồ dùng ăn, uống hoặc thực ăn, đụng vào đồ uống hoặc mút tay. Cũng rất có thể ấu trùng giun kim đi ngược lại đường ruột làm tái nhiễm giun kim cho trẻ. Ấu trùng giun kim sẽ phát triển thành giun kim trưởng thành trong ruột và tiếp tục gây bệnh.
Trẻ rất dễ mắc giun kim
Giun kim có cảm giác rất mạnh đối với môi trường xung quanh, nó rất thích những nơi ẩm ướt, vì vậy bệnh thường xảy ra vào ban đêm, giun kim sẽ bò ra rìa hậu môn, gây nên ngứa hậu môn điển hình.
Bên ngoài hậu môn còn xuất hiện ngứa bội phần sinh dục. Đối với trẻ, nhiều khi không thể hiện sự khó chịu một cách chính xác, cũng có thể thể hiện sự khó chịu qua biểu hiện cảm giác khó chịu của bản thân. Do sự trì hoãn sức khỏe sau khi gãi ngứa, phần da xung quanh hậu môn bị ngứa, xung huyết, phát ban, mẩn ngứa, thậm chí là nhiễm trùng có mủ.
Phòng và điều trị mắc giun kim
Bác sĩ nhắc nhở, loại giun kim rất dễ lây nhiễm ở trẻ em, vì vậy nhất định phải chú ý vệ sinh tay miệng của trẻ, đối với đồ lót của trẻ phải giặt sạch sẽ và thay mới thường xuyên. Đặc biệt trẻ phải được tẩy giun 1 năm 2 lần theo quy định của Bộ y tế.
Tạo cho trẻ thói quen vệ sinh cá nhân là phương pháp phòng bệnh tốt nhất
Sau khi bị nhiễm giun kim, người lớn nên chú ý đưa trẻ đến viện điều trị càng sớm càng tốt, tránh để bệnh nặng. Mỗi ngày vào buổi sáng và tối đều phải rửa sạch sẽ vùng kín của trẻ bằng nước ấm, giữ sạch sẽ quần áo, thay ga gối theo định kỳ,… giữ phòng ở luôn thoáng mát, giúp trẻ hình thành thói quen vệ sinh cá nhân, để tránh bị nhiễm khuẩn.
Công việc phòng ngừa làm thật tốt, thì cho dù bạn không dùng thuốc phòng bệnh, bệnh giun kim cũng có thể tự khỏi hoàn toàn. Nhưng ngược lại, không coi trọng việc phòng ngừa bệnh, thì dù có dùng thuốc cũng vẫn có thể nhiễm bệnh trở lại và không thể triệt tiêu nguồn gốc bệnh.