Một câu chuyện tình yêu đầy xúc cảm giữa hai con người trẻ tuổi, đầy áp lực và những khoảnh khắc ngọt ngào.
Thúy Linh mở mắt ra, cảm thấy trống trải, cô đưa tay sang phía bên cạnh. Tuấn không còn nằm đó nữa. Cô thật sự bắt đầu thấy nhớ, nhìn chầm chầm vào khoảng không. Thế rồi Linh thì thầm nhẹ nhàng khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ấy đang ở ngoài ban công.
Tuấn thả vào không gian tư tưởng lãng đãng của điệu thiều. Thấy Linh mở cửa bước ra, Tuấn dừng lại với điệu thu hút, rồi chiếc áo khoác choàng lên người Linh:
–
Đêm khuya rồi, em dậy làm gì? Về nhà đi, anh ở đây cho hết khỏi thuộc nảy rồi anh vào.
Linh mặc kệ, cô bắt chấp lao vào, ôm lấy Tuấn từ phía sau:
– Sao anh không ngủ, lại ra đây làm gì?
Tuấn ôm lấy Linh thật chặt, vội nhấc nhẹ lên mái tóc cô rồi thì thầm:
–
Có nhiều cái đầu đầu phải suy nghĩ quá em ạ. Nếu sau này, anh làm gì đó khiến em không vui, đừng giận anh nhé. Phải sống thật tốt, biết chưa?
Cái câu nói lập lờ của Tuấn càng khiến Linh thấy thấp thỏm, lo âu. Anh có điều gì giấu cô, anh đang phải trải qua những gì? Cô cần thể hiện nếp vào vai anh, miên man tìm câu trả lời.
Linh 32 tuổi. Chẳng phải nói vong, nói vớ làm gì, cái tuổi đủ, người ta gọi cô là gái bé cứng chẳng ngoa. Đúng như người ta nói, đã mang phần đàn bà, thì xinh đẹp mà ngốc nghếch, hoặc xấu xí mà có tiền thì cũng hội tìm được tri kỷ cao hơn. Còn Linh, cô thuộc kiểu vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang, lại làm tiền… Thế nên cô bé. Kiểu bé cưng của cô là vị cao không tầm, thấp không thô!
Linh 32 tuổi. Chẳng phải nói vong, nói vớ làm gì, cái tuổi đủ, người ta gọi cô là gái bé cứng chẳng ngoa. (
Thực ra, khi chạm ngưỡng 30 tuổi, Linh cũng đẹp hết những tiêu chuẩn, nhưng yêu cầu ở một người bạn trai. Cô chỉ muốn tìm ai đó hiểu mình, làm mình rung động là được. Linh cũng đã đi gặp và đã quen, do bạn bè, người quen mối. Nhưng khi cái duyên chưa tới, thì gặp rồi mà cảm xúc cứ tràn ra. Vậy là cô thôi…
Thế rồi, chẳng hiểu run rẩy thế nào, Linh yêu Tuấn. Nó trở thành sự trái khoáy là bởi cô đã bỏ qua bao nhiêu mới tốt, bao nhiêu gã độc thân tài giỏi để… yêu một người đàn ông có vợ.
Linh và Tuấn làm cùng một công ty. Tuấn mới chuyển về đây được nửa năm. Ban đầu, cô cảm thấy có điều gì đặc biệt bên ngoài điển trai và giọng nói trầm ấm như rót mật vào tai của Tuấn. Sau này, càng ngày cô càng bị hút mạnh mẽ vào anh khi chứng kiến những điều mà Linh chưa từng thấy.
Sau nhiều lần đi làm riêng với nhau, hai bên trò chuyện, Linh mới biết, cuộc hôn nhân của Tuấn không hạnh phúc. Tất nhiên, cô không phải loại con gái ngốc nghếch để đến được tin vào lời của mấy gã đàn ông, rằng:
“Vợ chồng anh không có tình yêu, sống với nhau chỉ vì trách nhiệm”
. Tuấn cũng chẳng bao giờ nói những điều đó với Linh, anh luôn mềm cừu, không kể về gia đình nhưng cũng không bao giờ nói xấu vợ. Chuyện về Tuấn là do Linh nghe một vài người đồng nghiệp kể.
Chuyện về Tuấn là do Linh nghe một vài người đồng nghiệp kể. (
Cứ thế, Linh phải lòng Tuấn từ lúc nào không hay. Nhưng Tuấn đang mực lắm, anh không bao giờ cho Linh có cảm giác gần mình vững vàng như người ra ràng buộc hơn nhận. Tuấn càng như thế, Linh càng khao khát. Chính Linh cũng không hiểu nổi vì sao mình lại cuồng si đến như vậy dù từ trước tới nay cô luôn tôn trọng, cựp vợ người khác.
Mỗi chuyện sẽ mãi là tình cảm đọng phong từ phía Linh, thậm chí cả cô thì càng sẽ không bao giờ dám công khai tình cảm của mình nếu như không có cuộc hẹn gặp của vị Tuấn ngày hôm đó.
Nhận được điển thoại từ vị Tuấn, Linh có chút run rẩy. Nhưng rồi cô tự nhủ, chẳng có gì phải suy nghĩ. Cô yêu Tuấn nhưng tình cảm đó vẫn chỉ nằm trong lồng, thậm chí cô còn chưa từng nói ra việc đó với Tuấn. Cô cũng chưa làm gì quá đáng cả. Nếu vợ Tuấn có ghen thì là chắc ta vỗ lịt mà thôi.
Hôm đó, Linh gặp vị Tuấn trong một quán cà phê cuối hẹn. Ngồi đợi điển thoại với vị Tuấn, Linh cũng tạo ra vẻ bình thản. Chỉ biết rằng, vào những gì chờ đợi của mình hút nằm của nhau. Linh còn có thể nghe thấy giọng nói hưng phấn của bạn.
Vị Tuấn mở đầu câu chuyện bằng một câu hỏi:
–
Em yêu chồng chị đừng không?
Linh lắp bắp, run rẩy, cô không biết phải trả lời thế nào.
– Em đang yêu chồng chị đây.
Người phụ nữ đó mềm cừu, nắm lấy tay Linh như một cách trấn an:
–
Chỉ biết, em không phải loai con gái đấy. Thực ra, chỉ biết chuyện của em vì nhiều lần nhìn thấy Tuấn ngắm nhìn em qua facebook. Cách anh ấy nhìn em là chị đầy hiểu. Nó giống một gã si tình nhưng lại không thể tả bậy.
Cuộc gặp gỡ với vị chủ của Tuấn khiến Linh có thêm niềm đảm để yêu anh (Ảnh minh họa)
Linh tự nhiên thấy toàn thân mình run lên, cái cảm giác giác khó thở nổi lỏng ngực. Người đèn bả đó lại tiếp tục:
–
Chỉ với Tuấn không còn tình yêu. Anh chỉ sống với nhau đến giờ này cũng là vì hai đứa con thôi. Thực ra, chỉ muốn ly hôn, giải thoát cho cả hai, nhưng chỉ cần có tiền để nuôi con. Nói chung, giữa anh chỉ còn một vài vấn đề cần phải giải quyết nên chưa thể chăm sóc được. Có thể em thấy lạ, khi chỉ tìm em về này. Nhưng cũng là phụ nữ, thấy em cũng không phải lo lắng gì cho mình cả. Nên… nếu em có tình cảm với Tuấn, cứ tìm hiểu. Chuyện ly hôn của anh chị chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Cuộc nói chuyện hôm đó, Linh hầu như không nói được lời nào. Toàn bộ đều là vị Tuấn chia sẻ. Khi chị ta về rồi, Linh vẫn còn ngây ngơ không hiểu chuyện gì. Cô chỉ biết rằng, chính những gì chị ta nói cũng khiến cô có động lực lướt đậm cảm xúc tình yêu này.
Gần như năm sau, Linh mới chính thức có được Tuấn. Anh nể tránh cô nhiều. Chỉ tới khi trái tim không thể nào cản ngăn được cam xúc nữa, hầu như yêu nhau. Nhưng ở công ty, họ vẫn đóng vai trò là đồng nghiệp của nhau. Linh cũng không muốn chuyện này lộ ra. Cả hai muốn sau khi Tuấn làm thử tục ly hôn một thời gian mới công khai tình cảm.
Đến nay, giống như một vài đêm rãnh rỗi khác, Tuấn lại đến bên Linh. Đã nửa năm rồi nhưng trong một mối quan hệ không thể để ngươi khác biệt. Chỉ có Linh, Tuấn và vợ anh biết điều này. Thậm chí như những đêm mà Tuấn đến với Linh, vợ anh rất biết ý, không bao giờ nhắc chuyện đấy với Linh.
Linh và Tuấn trở lại chiếc giường êm ái. Họ nằm nếp vào vai nhau. Mối quan hệ này cứ khéo léo nhau. Nó vừa khiến hai bên cùng si, làm mệt nhau, vừa khiến họ sợ sệt, lo lắng nhiều điều.
Tuấn ôm Linh vào lòng, hơn nhẹ lần trán cô. Linh tận hưởng phút nụ hôn ngọt ngào đó rồi thì thầm vào tai:
–
Vậy có thể chọn cho em, nhưng vậy cũng không phải!?
Linh lắp bắp, run rẩy, cô không biết phải trả lời thế nào.
Nhưng dù sao cả hai vẫn chỉ còn ở bên nhau. Cái nỗi rưng rưng bán trôi nơi con đường sống mãi, hay thậm chí thế nào cho cái đ…
/*
Phần còn lại của bài viết chưa được cung cấp.
*/