Bài viết tìm hiểu về những khó khăn và áp lực trong tình yêu qua câu chuyện của một cô gái trẻ.
Thùy Lan (27 tuổi) gửi đến một trung tâm tư vấn tình yêu thảm thương câu chuyện cô bị người yêu mang mặc cảm, miệt thị, thậm chí còn tát cô để quay trở lại với người yêu cũ.
Cô phận nỗi:
“Tôi hết chịu nổi rồi, không hiểu tại sao anh ấy lại đối xử với tôi như vậy?”.
Hoá ra cô chỉ đơn thuần tham gia cuộc sống của người yêu mà không hề nghĩ rằng mình đang giữ tình yêu.
Thật khó tưởng tượng ngày nay vẫn có những người con gái có học thức thường hay ngẫm nghĩ như vậy? Hỏi tại sao bị đối xử tệ như thế mà cô vẫn yêu anh ta? Thực ra vì anh ta là con một gia đình khá giả, mà cô tin rằng có thể dựa vào anh để có cuộc sống hạnh phúc.
Với những cô gái đó, lấy chồng sẽ giải quyết được tất cả và sự thành công trong cuộc đời họ đặt tất cả vào kết hôn.
Thực tế cho thấy không có con đường nào đi tới hạnh phúc lại dễ dàng như vậy. Khi một cô gái không có khả năng làm chủ được hay tự đặt cho mình một mục đích sống thì dường như cô chỉ cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa khi đặt tất cả vào mối quan hệ với người đàn ông để làm vợ và sinh con cho anh ta.
Nhiều cô gái nghẹn ngào hơn nhân là phép màu sẽ biến mình thành một người có “giá trị”. Ảnh minh hoạ
Tuyết, 21 tuổi, thi đại học 2 lần không đỗ, vừa khóc vừa kể:
“Tôi đã gần bó với anh ấy từ 2 năm nay. Hôm qua, tôi báo tin cho anh ấy là tôi đã có thai 3 tháng, anh ấy nói điên lên quát tháo đùng đùng bắt tôi đi phá thai, thật là một gã đàn ông vớ vẩn.”.
Khoan hãy nói về trách nhiệm của gã đàn ông ấy, trước hết cô cần phải đối diện với chính mình. Cô đã ngừng uống thuốc tránh thai trong những lần quan hệ gần đây vì nghĩ rằng cái thai sẽ buộc anh ta phải cưới, nghĩa là muốn anh ta làm bồ khi anh ta chưa sẵn sàng.
Ngày nay vẫn có những cô gái nghẹn ngào hơn nhân là phép màu sẽ biến mình thành một người có “giá trị”. Niềm hy vọng đó thường dẫn đến những cuộc hôn nhân không đúng lúc, không đúng người và cũng không có kế hoạch gì cho việc làm mẹ khi chính mình cũng chưa đủ khả năng nuôi sống mình. Đưa con ra đời không phải vì cha mẹ muốn có nó mà chỉ vì cô gái yêu phải kết hôn. Bi kịch cuộc đời bắt đầu từ đó.
Lan Anh lấy chồng khi cô 23 tuổi, sau khi học xong phổ thông, cô ở nhà hơn 3 năm chẳng biết làm gì. Gia đình cô cũng đã chạy ngược chạy xui xin cho cô thử việc ở vài nơi nhưng việc cần có chuyên môn thì cô lại không có, việc lao động chân tay lương thấp cô lại không muốn làm. Cô nghĩ rằng bây giờ chỉ cần một anh chàng khá giả, đủ sức nuôi mình và sinh cho anh ta một đứa con kháu khỉnh thì cuộc đời mình sẽ lên hương. Nhưng bạn nên biết rằng khi đến với hôn nhân mà bạn thân còn sống bám vào người khác thì làm sao bạn có thể được quyền bình đẳng với chồng?
Có những người bị chồng quát mắng hàng ngày mà vẫn phải chịu đựng, bởi vì nếu cãi lại, anh ta sẽ quát to hơn:
“Không chịu được thì bướm!”
. Lúc đó bạn biết đi đâu, làm gì để sống?
Trước hết phải thấy đó là những người thiểu tự trọng, họ coi hôn nhân là cứu cánh của cuộc đời. Ai cũng muốn được vợ chồng bình đẳng và muốn được người bạn đời tôn trọng mình như nhưng trước tiên ta không được sống lệ thuộc vào họ.
Không nên hiểu hai chữ lệ thuộc chỉ gói gọn trong phạm vi kinh tế. Thực ra khái niệm đó rộng hơn nhiều. Bởi vì sự lệ thuộc về kinh tế bao giờ cũng kèm theo những lệ thuộc khác. Bạn sẽ luôn phải đặt nhu cầu của người khác lên nhu cầu của chính mình. Bạn sẽ không được sống theo mong muốn của mình mà chỉ để làm vừa lòng người khác. Bạn không bao giờ dám làm cái gì mình thích nếu người kia không thích.
Có cô gái vừa khóc vừa kể người yêu cứ đòi hỏi quan hệ tình dục, cô từ chối thì anh ta bảo là “hám” và cho phép cô suy nghĩ 3 ngày, nếu không đáp ứng yêu cầu của anh ta thì “goodbye”. Vì sợ người yêu bỏ, cô đã làm theo đòi hỏi của anh ta như một con rối. Và từ sau lần đó, anh ta luôn đem hai tiếng “cắt đứt” ra để doạ.
Phụ nữ đừng nên làm nô lệ trong tình yêu. Ảnh minh hoạ
Không ít cô gái yêu người yêu bảo sao cũng phải nghe, miễn là đừng cho cô “đi tàu suốt”. Có người bị chồng yêu hiếp không dám làm gì nhưng lại trông vào sự giúp đỡ đỡ của người khác như cha mẹ, anh em hoặc các bác trong “tổ hoà giải”. Biết đâu rằng khi chính mình chấp nhận làm con giun, con dế miễn sao chồng không bỏ là được thì làm sao có ai giúp đỡ được hạnh phúc của mình.
Có những người hỏi:
“Nếu phải lựa chọn giữa là nô lệ lệch để có chồng hay không chồng như tự do thì bạn chọn cái nào?”
Nếu bạn nghĩ rằng nô lệ cũng được miễn là có chồng thì bạn sẽ làm to. Một khi chồng đã coi mình như kẻ ăn mày thì bảo gì nghe nấy thì tình yêu nếu có cũng chính là để độc tài mối quan hệ chính mình.