Một câu chuyện thú vị về sự thật mất mát trong mối quan hệ với chồng, tôi chết lặng khi biết được sự thật.
Nghi bản thân ngoại tình với chồng, phải chăng nào ngờ phát hiện sự thật.
Tôi và chồng yêu nhau từ khi cả 2 còn là sinh viên đại học. 2 năm trước, chúng tôi đã kết thúc chuyến tình 7 năm bằng một đám cưới trong mơ. Sau khi cưới, vợ chồng tôi dự định sẽ kế hoạch định cư để mua nhà rồi mới sinh con.
Năm sau khi tôi kết hôn, tôi được thăng chức, tăng lương, nhưng cái giá phải trả là tôi thường xuyên phải đi công tác. Nói cách khác, mỗi tháng, tôi chỉ có thể dành chuyến đi đến một tuần để ở bên chồng.
Tuy nhiên, khi đối mặt với áp lực của cuộc sống, chúng tôi không có cách nào khác ngoài việc chấp nhận một thực tế như vậy. Thấy chồng tôi buồn, tôi cũng nhiều lần an ủi anh và hứa sau này khi mọi chuyển đổi định sẽ cùng anh đi du lịch để hâm nóng tình cảm.
Mai là bạn thân nhất từ thời thơ ấu của tôi. Ngày còn học đại học, Mai ở cạnh tôi nên càng thân thiết với chồng tôi. Sau nhiều năm rèn luyện, Mai giờ đã là một bác sĩ làm việc trong một bệnh viện lớn. Cô ấy từ lâu đã trở thành bác sĩ riêng của gia đình tôi. Mỗi khi tôi và chồng gặp vấn đề gì đều nhờ Mai tư vấn, giúp đỡ.
Hóa ra, chồng tôi không ngoại tình với bạn thân như tôi vẫn nghĩ. Ảnh minh họa
Gần đây, tôi đi công tác liên tục qua nhiều tỉnh nên có rất ít thời gian ở nhà. Trong những ngày nghỉ hiếm hoi, tôi nghe mấy bà hàng xóm râm ran rỉ tai nói rằng tôi đi vắng, Mai thường xuyên đến nhà tôi.
Tôi vừa mừng điển theo chuồm chính hiền khô đang trong tay tôi bây giờ, không phải một lần mà là nhiều lần! Tuy nhiên, ngoài tin nhắn hiền khô đến nhà, họ lại không hề nói chuyện gì khác. Điều này khiến tôi rất băn khoăn.
Thu thập đủ bằng chứng, tôi hẹn gặp Mai để nói chuyện và giải quyết tất cả những khúc mắc. Vì thực sự, mọi nghi ngờ bản thân ngoại tình với chồng khiến tôi rối trí, băn khoăn, không thể tập trung để làm bất cứ việc gì nữa.
Nghe tôi hỏi chuyện và đưa ra mấy ảnh chụp màn hình, Mai trầm ngâm. Mai nói rằng Mai đến tận nhà để khám bệnh và đưa thuốc cho chồng tôi.
“Những chồng bị mắc bệnh gì? Tại sao anh ấy không đến bệnh viện khám bệnh mà phải nhờ cầu?”
, tôi hỏi.
“Còn bệnh gì nữa? Bệnh ở vùng kín, bệnh lây truyền qua đường tình dục cơ,”
anh ấy chắc chắn.
Khi tôi nói chuyện này với chồng, anh ấy quát dăm lên và nói rằng tất cả là tài tôi yêu tiên hơn yêu chồng. Nhu cầu của anh ấy cao, còn tôi thì đi công tác “cả tháng chẳng thấy mặt chồng” nên anh ấy mới phải đi bốc bánh trả tiền.
“Chẳng có người đàn bà nào mà mượn mãi công việc, cả tháng đi làm không quan tâm gì đến gia đình như em,”
anh mắng.
Từ bấy biết tôi giai gân, anh ấy còn dành ngược tôi, ép tôi nhịn việc để xin một công việc khác nhản nhã hơn. Mấy ngày nay, tôi khóc nhiều vì vừa buồn khổ, vừa khó xử, không biết phải làm thế nào. Xin hãy cho tôi một lời khuyên.