Ra mắt bạn trai: Bố mẹ niềm nở nhưng sự thật gây sốc

Spread the love

Một năm yêu nhau, tôi hồi hộp chờ đợi ngày anh đưa tôi về ra mắt gia đình, một ngày quyết định đầy ý nghĩa.

Sau gần một năm bên nhau, tôi chỉ còn mong chờ ngày được anh đưa về giới thiệu với gia đình. Đó là ngày mà tôi đã chuẩn bị tâm lý kĩ càng cho buổi ra mắt này. Thế nhưng, ngày ấy đến, giữa mọi sự chuẩn bị hoàn hảo, một tình huống bất ngờ lại ập xuống, khiến tôi chết lặng khi phát hiện ra có việc không hay xảy ra.

Tôi gặp Tân khi anh lái chiếc xe đưa chúng tôi đến tham dự lễ khai trương hệ thống siêu thị mới do mẹ tôi đầu tư và quản lý. Tân là trưởng phòng kinh doanh cho chuỗi siêu thị, anh rất cao, gần 1m80, và mặc một bộ vest màu xanh đen rất lịch lãm, trông rất nam tính.

Tôi, cô con gái duy nhất của vị chủ tịch tập đoàn đang đứng giữa cuộc sống dành riêng cho mình. Ngày hôm ấy, ngay sau lễ khai trương, tôi đã nhanh chóng làm quen với Tân và cả hai đã trò chuyện rất vui vẻ, thoải mái.

Ảnh minh họa.

Tân hơn tôi 5 tuổi, quê ở một tỉnh miền Trung. Anh mới chuyển từ một công ty được về làm việc cho chúng tôi gần một năm. Anh nói chuyện rất hài hước và rất đặc biệt “độc thân”. Tân còn khoe lẻ loi giới thiệu cho tôi biết anh chưa có gia đình vì “phụ nữ anh gặp quá nhiều nhưng chưa có ai khiến anh thực sự rung động để quyết định đi cùng nhau nắm tay đi trọn cuộc đời”.

Tân ngỏ lời khi tôi hỏi địa chỉ và từ sau buổi gặp gỡ “định mệnh” đó, chúng tôi quen biết nhau cũng như bắt đầu có tình cảm vững chắc hơn. Thỉnh thoảng Tân về nhà, bố mẹ tôi cũng không ngần ngại khi biết chúng tôi có tình cảm với nhau. Chỉ có bố tôi “cảnh báo” tôi rằng không nên vội vàng, hãy tĩnh táo để “dò cho rõ nguồn lạch sống” về Tân và gia đình anh, bởi ông thầy “hỏi gần hỏi xa” khi Tân quan tâm thái quá và sốt sắng trong việc muốn chuyển từ công ty của chúng tôi về công ty của bố mẹ tôi để “quản lý và cùng hiện cho gia đình chúng tôi”.

Yêu nhau được tầm 5, 6 tháng, tôi giữ Tân đưa tôi về thăm quê anh nhưng hết lần này đến lần kia, hết lý do này đưa đến lý do khác khiến Tân đưa ra để tránh. Chỉ đến khi tôi làm mật giận, “dỗi” Tân rằng bố mẹ tôi nói rất thẳng khi biết chúng tôi chia tay khi yêu nhau mà không biết quê quán, gia đình của “con rể tương lai” thì Tân mới cuống quýt ôm tôi vào lòng, dỗ dành rằng vì nhà Tân nghèo, xập xệ nên anh ngại không dám đưa tôi về nhà. Rồi anh hứa chắc như đinh đóng cột rằng cuối năm nay, khi đã sửa sang xong nhà cửa, anh sẽ đưa tôi về quê anh, thăm gia đình anh và thuyết phục bố mẹ anh để ông bà lên nhà tôi bàn chuyện cưới hỏi.

Rồi cái ngày mà tôi mong chờ nhất ấy cũng đã đến khi Tân đưa tôi về thăm nhà anh. Nhưng tôi không thể ngờ rằng trong lần đầu tiên về ra mắt gia đình “chồng chưa cưới” ấy, tôi đã chứng kiến sự thật phũ phàng về Tân, người mà tôi hết lòng yêu thương, tin tưởng.

Chuyện xảy ra khi tôi và Tân vừa về đến nhà anh được chừng một tiếng đồng hồ. Ngay khi bước xuống taxi để đi bộ vào con ngõ nhỏ dẫn vào nhà anh, tôi đã thấy nhiều người lạ lẫm ngó ra nhìn tôi với ánh mắt không mấy thiện cảm. Nhắm lấy tay Tân để bắt lo lắng, tôi thấy anh có hành động như muốn đẩy tay tôi ra như những cái lắc tay nhẹ, rồi tỏ vẻ bận rộn. Anh lập lại như những lời chào hỏi của mỗi người rất gượng gạo và nắm tay tôi lôi đi thật nhanh như muốn trốn chạy một điều gì đó.

Khác với dán lắng, bố mẹ Tân đón tôi rất niềm nở, chu đáo. 2 cô em gái anh mặc áo lấp lánh đứng trước cổng nhà khiến tôi không thu xếp về quê được dẹp nấy…

Nói chuyện với bố mẹ Tân một lúc, tôi lấy làm lạ trong túi ra một số món quà mà bố mẹ tôi gửi biếu bố mẹ anh. Tân mở túi giúp tôi lấy quà ra rồi bảo tôi ngồi yên tại chỗ, anh chạy sang nhà mấy hàng xóm gọi về mời cả họ tham gia mừng tôi từ sáng tới chiều không hết khách. Có vẻ như đã sẵn khao tặng tôi rất nhiều niềm vui trong ngày đầu đến nhà anh!

Ảnh minh họa

Nói chuyện cùng mẹ anh thêm một lúc, tôi xin phép đi dạo loanh quanh trong khu vườn rộng rãi quanh căn nhà anh, lòng thấy bình yên vô cùng khi thấy những chú chim sơn ca nhảy nhót lảnh lót trên vòm lá. Đi gần đến cuối vườn thì tôi nghe tiếng khóc, rồi tiếng dỗ dành bằng giọng rất quen thuộc. Giọng của Tân, tôi không thể nhầm được và đúng yên lặng tai nghe.

Giọng Tân nghe ngọt lịm mà sao với tôi, từng lời nói ấy như từng nhát dao cắm vào lòng tôi chết lặng: ”

Em chịu khó chờ anh thêm một thời gian nữa đi, giờ công việc của anh đang rất thuận lợi, kiếm được nhiều tiền lắm. Cứ khi công việc xong, anh về quản lý công ty của bố mẹ thì tiện đem môi tay không hết. Một thời gian nữa anh muốn ít khách hàng, các đầu mối buôn bán rồi ly hôn với cô ta. Khi đó mình cứ im lặng rồi em sẽ sống trong giàu sang, phú quý. Tin anh và chờ anh nhé, anh chỉ yêu duy nhất mình em

“.

Không đủ can đảm để đứng nghe thêm, tôi nén nước mắt bước từng bước vào cửa, dù tôi đã thấy từ góc vườn, nơi Tân đang ôm chặt một cô gái ra ngoài dạo quanh. Tôi muốn rời khỏi nhà này càng nhanh càng tốt, xa vĩnh viễn.

Back To Top