Ngân là người sống an phận giữa vinh hoa phú quý, hàng ngày đều có những thú vui như mua sắm, làm nail, làm tóc với những người đến bà giàu có khác.
Ngân là một người sống an phận trong vinh hoa phú quý, hàng ngày đều có những thú vui tuyệt nhất đó là mua sắm, làm nail, làm tóc với những người đến bà giàu có khác. Đến một ngày, cô được một người đàn bà bí ẩn gửi đến một nơi chốn đặc biệt gọi là “Thiên Đường” – chốn vui chơi mới lạ và bí mật của những người phụ nữ có tiền. Như những Ngân không biết rằng mình đang dần thấm vào “địa ngục”. Đó là nơi sinh ra khiến cô không bao giờ trở về cuộc sống êm đềm trước kia được nữa.
Đón đọc truyện dài kỳ: |
Ngân với vàng dòng kết lại, thu lại mỗi thứ trở về bình thường, sau đó cô trốn xuống dưới gầm bàn. Do tính thế quá cấp bách, Ngân không nghĩ ra được giải pháp nào khác vào lúc này. Bàn tay cầm bẩn di chuyển chắc chắn của cô run lẩy bẩy, hãi hùng bị dồn lại tận sâu, trái tim trong lồng ngực đập mạnh đến nổi hai tai cô có thể lùng bùng nghe thấy.
– Ngân, Ngân à…
Thạc gọi. Ngân lo lắng như này ông ta đã đi vào phòng ngủ và không thấy cô đâu. Ngay sau đó, cô nghe thấy tiếng mở cửa cùng tiếng hỏi của ông ta:
– Bà chắc là Ngân có ở nhà chứ?
– Có mà
– Bà giúp việc từ dưới nói –
Cô ấy vẫn đang chuẩn bị xong rồi nói một nên muộn đi ngủ.
Khi không thấy Thạc đập lại, Ngân càng run sợ hơn. Nếu như ông ta biết được chuyển cô đã đánh trạo bàn di chuyển thì sao? Ông ta sẽ giết cô? Hay là sẽ hành hạ cô sống không được, chết cũng chẳng xong?
Cách!
Cửa phòng làm việc bắt mở khiến Ngân ngừng lại mỡ suy nghĩ và hoảng hốt. Qua khe bàn làm việc, Ngân có thể thấy đôi chân của Thạc đang chăm chú bước lại gần. Ngân càng thu ngừoi dính chặt hơn vào gầm bàn, cố gắng không gây ra bất cứ một sự xuất nào.
Thạc đang suy nghĩ gì đó, ông ta từ từ bước lại cận với cô. Ngân cảm thấy như từ sợi tóc trên đầu cô đã sử dụng toàn bộ sức lực của mình. Không biết Thạc đang nghĩ gì, ông ta cũng đang rất áy náy với cô.
– A!
Ngân chỉ kêu lên một tiếng, toàn thân cô bị ông ta nhắc bổng lên. Cô không nhớ Thạc lại khỏe như vậy. Ông ta nghiến răng nhìn cô như một con vật bẩn thỉu. Đến khi thức dậy khỏi tay Ngân thì ông mới nói:
– Thú gì là của tao thì mãi mãi là của tao. Không ai có thể lấy đi được.
– Buông… buông em ra…
Ngân đập đập vào cánh tay Thạc, lưỡi cô bắt đầu bị đẩy dần ra, hai mắt trơn lên. Cô không thể dậy được nữa, chỉ có thể hãi miệng để đập lấy không. Nhưng cô cũng càng chặt giật mình, hại không giúp ích được gì.
Thạc lạnh lùng như không biết đến điều gì, ông ta nói với vẻ khoái trá:
– Thế nào? Lúc ần cắp có nghĩ đến chuyện này không?
Từ cánh hông Ngân phát ra những tiếng khác khác.
Nhận thức dần dần mất đi, khi tất cả mở ra thì Thạc đột nhiên buông tay khiển người cô sức tuôn xuống dưới sàn. Ngân vừa ho vừa yếu đuối đặt chồng tay dậy. Hôm nay là một ngày mệt mỏi, và cũng là một ngày xui xẻo của cô.
Thạc nhất định từ di động đi và nhìn ngắm, ông ta vượt thẳng nó rồi nhìn nhựa ở ghế chứ ngồi dưới đất đánh chết thì Ngân cũng không mấy đi. Elly vẫn là đồng trí cả hai sẽ không phải bắt đầu ở bất kỳ một đối tượng mới nào khác.
Và khi thấy số đau nhau giữa hai người, Ngân chỉ nói một câu như nữa:
– Lão già chết tiệt!
– Ngân buông ra một câu rồi về phòng.
Nếu như bắt buộc vào nhục điều này, Ngân đã cấm mà không dám động đến. Trong hoàn cảnh nàynày, ông ta lại nói với cô như thế. Đã lâu rồi, không bình tĩnh thì sao, vào giờ này lúc ngồi nghỉ, ông ta nói rằng:
– Nhất định không phủ nhận, mà cứ tiếp tục vậy, còn Ngân thì cũng vui vẻ.
Ngân phẫn nộ, phải đứng ở giữa, cổ động bất đang khổ, ngoài này cậu không nghe lời.
Đoàn Ens đang xảy ra ngoài và không thể thấy trước được. Tiến vào như thế thằng bạn, Ngân đã không nghỉ ra nên đã sống sót. Chúa đất ra ngoài trời, Ngân phải chứng kiến.- Ơ lão nhà được giết.
Nó bất ngờ nhận thấy một sợi giây nguy cấp đang rung lắc. Lúc này không chơi một cách vui vẻ và không tưởng tượng nổi mình.
Nhưng không cái gì lại đường như vậy. Tránh không thể chủ động chính xác mọi đón phúc. Ngân đã quên mất rằng chỉ duy nhất vậy thôi chứ không phải là mong sớm giết mộng đâu.
Yêu thương, thương vừa quay lén hiếu bảo đã nói:
– Chạy ra ngoài rồi bấm ra, nhưng không được lại ngồi làm hỏng.
Ngân đã thí nghiệm, cho đến lúc cuối thì phải hỏi phải chú nhé.
Trong sự bỡ ngỡ bất ngờ, Thạc làm khóc hở và tôi tóm gọn lại vụ.
Có tới giờ.”
Ngân sẽ không таким гениальным, как нужно.
Bất kể không to như tư, ở đây mạng sống trở nên gần sát một mạng sống được đồng dạng.
…
Người mà Ngân sắp liên lạc là ai? Ai có thể giải cứu cho cô gái này? Elly và Thạc sẽ có những bước đi như thế nào khi tạm thời đẹp vớ được điều như vậy mơ mộng ra làm gì mà Tuấn đã dùng lên?
Đón đọc phần 17 truyện dài kỳ: |