Dắt Con Đi Chơi: Món Quà Tuyệt Vời Từ Bố

Spread the love

Chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ của bé trong cuộc thi “Đặt con đi chơi” với những trải nghiệm đầy cảm xúc.


1. Thông tin thí sinh

– Họ và tên con: Nguyễn Đỗ Minh Nguyệt

Năm sinh: 2014


2. Bài dự thi: Món quà của bố

Bố mẹ đã quyết định sang Nhật Bản tu nghiệp 3 năm. Mặc dù niềm vui được biến ước mơ thành hiện thực, nhưng bố mẹ cũng buồn lòng vì phải xa nhau, trong khi đó con gái của bố mẹ mới chỉ hơn hai tuổi. Cái tuổi cần bố bên cạnh biết bao!

Rồi bố quyết định, trước khi sang Nhật bố sẽ tặng hai mẹ con một món quà đặc biệt: cả nhà mình sẽ đi du lịch một chuyến, để gia đình có những giây phút trọn vẹn bên nhau, để con gái bố có một trải nghiệm thật vui vẻ và bố ấm lòng!

Bố chuẩn bị đồ Cô Tô là địa điểm đến vì bố biết con gái còn ao ước được ra biển, con vẫn mong muốn đến biển cùng với bố thấy kia mà!

Thứ hai hôm trước khi đi, 2 mẹ con đã cùng nhau xếp đồ, con gái mẹ rất hào hứng, hỏi mẹ có căn mang thứ này, thứ kia hay không, con còn sẵn sàng bị ngã chảy máu nên mẹ phải mang thật nhiều ugo và các loại thuốc bôi nữa! Con gái mẹ cũng lại nên mọi thứ chuẩn bị cho con cũng đơn giản lắm – 1 chút đồ ăn, 1 chút đồ uống và 1 chút thuốc nước là đủ. Nhiều con ôm cái túi xinh xinh và bảo mẹ chuẩn bị lên đường thật lắm – ai cũng cười!

Sáng sớm hôm đó, cả nhà mình dậy sớm lên đường, xe ô tô đến đón lúc 4h sáng, tưởng con tỉnh ngủ luôn, con ngồi trên xe ngật ngà lẫn sáng sớm, mối nhà vẫn còn chưa dậy, thì thoáng lẫn mỏi có ngôi nhà có đèn, con hi vọng bao chắc nhà cũng đi chơi như nhà mình!

Đi càng Cải Rồng, con nhảy chân sáo làm bố mẹ theo không kịp! Con vui sướng chỉ chờ mỗi thứ! Rồi cuối cùng đã đến lúc cả nhà mình xuống tàu ra đảo, con không sợ gì hết, tưởng đi qua chiếc cầu bẻ xiêu đi lên tàu, thế mà lúc trước có 1 cỗ xinh đẹp xiêu chút thì ngã khi đi qua cầu!

Lên tàu, bố sợ 2 mẹ con say sóng nên chuẩn bị cho 2 bà mẹ von miễn là cả nhà mình sẽ ra biển. Con thìch lắm, chăm chăm nhìn biển không rời, cưng ba bao bố xem nước biển – nó bỏng như xa phòng ảnh của con ấy!

Nhưng qua thực ngồi tàu đi biển rất say, mẹ và con đều bị say, nhưng con dũng cảm hơn mẹ, con không bị nôn. Thấy mẹ khó chịu, con không bắt mẹ bế mà bảo mẹ ăn nhiều biếc đường không ra!

Cuối cùng sẽ ra đến đảo, đứng chân lên đảo, cái sướng mừng cửa con bay đi hết, con lại ríu ríu như con chim non, chạy hết chỗ nọ kia, con chỉ qua hướng biển kia, mà từng chi tiết làm cho con thuỳnh, hoà ra con lại thích biển xanh, hoà ra con gái mẹ chỉ thích nhìn biển chứ không thích hoà mình vào biển!

Bố bé con, chỉ con tường chút, đầy là biển, là sóng biển, là nước biển, là con ốc, con sò, là mớ ngươi dang tìm bơi vui vẻ, nhưng con vẫn say, vẫn bám ríu ríu lầy bố, bố buồn cưới lắm nhưng vẫn ngắm cắn lại kìa!

Mẹ mang cho con 1 chiếc phao bơi con viết hồng rất đẹp, có vẻ con hy vọng tin hạnh, bố cho con vào phao và đưa con ra chơi nước, bùng lại 1 con sóng ập đến, lần này con hết toàn lền và trời úp con nhện quyến rũ chỉ khoắng lại!

Hôm sau bố đưa 2 mẹ con ra bãi đảo, lúc 8 giờ rất to, sóng biển rất lớn, con gái mẹ hí hửng đi bặng tụ nước biển, mẹ kiếm được cho con 1 cái chai, thế là bắt được con gì con cuống cho vào chai hết. Con bảo con em vẽ nuôi, nào là ốc, nào là sò…!

Rồi bố ru con lên trên đỉnh bãi đảo, trên đảo cao lững lững, mẹ mẹt nên đợi 2 bố con từ đi, con háo hức đi lội luôn, đến lúc mẹ nước ngập hai bố con đã sấp lên đến đỉnh, con hết gọi mẹ, mẹ mỉm cười – con gái mẹ lắm rồ!

Rồi cả nhà mình tâm biệt Cô Tô, về đến nhà con tiêu tiết ké chuyện đi biển cho ông ba nghe, rồi tường qua ông ba nước, nhiễn con vui bố mẹ cũng vui lắm! Rốt cuộc con bảo: ”

Bao giờ bố đi Nhật về, bố lại cho con ra Cô Tô nhé!

“, bố mẹ nhìn nhau rồi nhìn con cười: ”

Tất nhiên rồi, lần sau cả nhà mình lại đi biển!

“…

Back To Top