Một câu chuyện về tình cảm gia đình và sự trưởng thành trong cuộc sống.
Tôi và chị chỉ là bạn học cấp 3. Vì thi trượt đại học nên sau khi tốt nghiệp cấp 3, chúng tôi cùng nhau đi làm ở nơi khác.
Điều kiện ở gia đình chị tôi không tệ, bố mẹ anh chị có công việc ổn định. So với gia đình tôi thì nhà anh chị tốt hơn rất nhiều.
Tôi là con một trong nhà. Còn chị tôi còn có một cô em gái. Vì em học giỏi nên được bố mẹ chị cùng chiều làm, mối quan hệ giữa chị tôi và em gái cũng rất tốt. Sau này, em gái chị đang vào trường đại học như gia đình mong muốn. Sau khi tốt nghiệp đại học, em kết hôn với một người đàn ông giàu có.
Nói chung, cuộc sống của em khá thuần lợt, không giống như với chị tôi. Vì trình độ học vấn thấp nên công việc cũng vất vả. Cũng may, những sự chăm sóc và chịu khổ, sau bao năm cố gắng vì chị tôi cũng mua được căn nhà ở thành phố. Chúng tôi còn được bố mẹ từ quê lên ở cùng để tiện chăm sóc.
Hiện anh cũng mở được một tiệm sửa chữa ô tô và công việc kinh doanh không tệ. Còn tôi là nhân viên bán hàng ở siêu thị, thu nhập cũng đủ đề ăn đủ tiêu, không quá áp lực về kinh tế.
Cuộc sống của gia đình tôi luôn ấm áp và hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Cách đây một tháng, ông xã nói với tôi rằng chị em gái chị đã ly hôn, hai mẹ con sắp tạm thời đến sống ở nhà chúng tôi một thời gian. Khi biết tin này, tôi rất sốc.
Em gái chị là một người phụ nữ xinh đẹp, có học thức, em từng khiến tôi ao ước khi có một người chồng giàu có và tử tế. Tại sao mới cưới và năm đã ly hôn chứ? Dù thực mặc nhưng đó là chuyện buồn nên tôi không dám hỏi nhiều.
Sau này, khi em gái đưa con trai về sống ở nhà chúng tôi, tôi mới tin rằng chị em ly hôn là thật. Khi em đến ở cùng, tôi chăm sóc em rất chu đáo. Đặc biệt là mẹ chị, ngày nào mẹ cũng nấu những món em gái thích ăn, giúp em chăm sóc con. Sự thiệt tình của mẹ chị thấy rõ, nhưng nghĩ đến chuyện xảy ra với em, tôi cũng không suy nghĩ nhiều.
Thế nhưng khi em gái đến ở nhà tôi được nửa tháng, tôi thật sự không chịu nổi. Em gái chị không đi làm, nhưng ở nhà không làm gì cả, con trai cũng do mẹ chị tôi đi đón. Thực trạng ở nhà đầy ắp, bỗng mỗi khi thở thì em không đi đâu.
Tôi bực dọc nói với chị, anh luôn khuyên:
– Do em nói mới ly hôn nên tâm tình không tốt thôi, em là chỉ nên thỉnh thoảng quan tâm tới em nhiều hơn.
Nghe chị nói thế, tôi chỉ đành chịu đựng. Cho tới ngày hôm đó, tôi không thể chịu đựng được nữa.
Cách đây 1 tháng, em gái chị ly hôn và dọn con về nhà tôi ở. (Ảnh minh họa)
Hôm đó đi làm về, tôi nhìn thấy em gái chị đang nằm trên ghế sofa. Trên ghế có rất nhiều mảnh giấy trằng bị xé vứt lại, là do cháu trai xé. Tôi hỏi tại sao, em gái chị thật sự rất buồn:
– Con kêu chán, không biết chơi trò gì nên em đưa giấy cho con xé.
Tôi tức giận nói:
– Giấy không tốn tiền sao? Hơn nữa, đây là giấy chỉ dùng cho con học vở. Tại sao em lại để cho con trai xé ra chơi.
– Chỉ là 2 tờ giấy thôi mà, chỉ có phải làm quá đến thế không? Chị đã đi làm việc rồi thì đừng lo cho giấy vữn này đi.
Em gái chị thường thường rất động, bản thân vẩn vơ trên ghế sofa bấm điện thoại, không nhận nổi nữa, tôi giành lại điện thoại của em gái chị, ném xuống ghế sofa rồi cầm tay đẩy em.
Mẹ chị nghe thấy hai chị em cãi nhau cũng không hối lại sao, chỉ trách mặc mà tôi. Thỉnh thoảng, trước mặt chị tôi, mẹ chị còn nói là tôi bắt nạt em gái.
Tương tự như nhưng khi em gái chị đến ở nhà tôi được nửa tháng, tôi luôn cảm thấy không thể chịu nổi. Em gái chị không đi làm, nhưng ở nhà không làm gì cả, con trai cũng do mẹ chị tôi đi đón, rõ ràng ở nhà đầy áp lực. Hơn nữa, tôi cũng thật sự không thể chắm sóc nổi tháng sau đây.
Cuối tuần trước, chị gọi đi đề nghị xin lỗi về đã trách oan tôi, bảo tôi hãy đưa con về. Về vẫn cảm thấy khá chướng mắt chuyện đó, cho tôi biết lần trước tôi đã đưa ra 2 điều kiện với chị:
– Nếu muốn em và con quay về thì anh phải qua nhà ngoải đón. Ngoài ra, em gái chị phải rời đi, chứ nếu em gái chưa đi thì em sẽ không về.
Chị nghe vậy liền trách tôi hợp lý, nếu đưa động bạc thì em có thể ở chỗ nhà em gái lâu.
Chị nghe vậy liền trách tôi hợp lý, nếu đưa động bạc thì em có thể ở chỗ nhà em gái lâu.