Khám phá câu chuyện cổ tích “Ong chúa” với những bài học quý giá về tình yêu thương và lòng kiên nhẫn.
Đúng
Sai
Đáp án
Bà mẹ giò ấm nắm, bà nhờ một chú Sọc hùng đi gặp các con.
Page 2
Nội dung truyền cổ tích Ong chúa
Ngày xưa ngày xưa, có hai hoàng tử thích phiêu lưu, lâu dần quen sống hoang dã nên không trở về nhà nữa. Người em út thường gọi là “chú Ngốc”, lén đi để tìm hai anh. Tìm mãi gặp được hai anh, nhưng chẳng lại bị hai anh giễu cợt rằng: ngu như “chú Ngốc” mà cũng tình chuyển đi cùng trời cuối đất, khôn ngoan như hai anh đây mà còn chẳng đi đến đâu.
Ba anh em đang đi thì gặp một tổ kiến, hai anh muốn phá tổ kiến để xem kiến vỡ tổ chạy đi như thế nào. Nhưng chú Ngốc cản ngăn:
– Để chúng sống yên thân, em không thích chuyển các anh quấy nhiễu chúng.
Ba anh em lại tiếp tục lên đường, tới bến một cái hồ đầy vật đang bơi. Hai người anh muốn bắt một đỗi làm thịt quay ăn, nhưng chú Ngốc không tán thành và nói:
– Để cho chúng sống yên lành, em không thích chuyển giết xúc vật.
Cuối cùng ba anh em trông thấy một tổ ong đầy mật, mật tràn ra cả thân cây. Hai người anh muốn đốt lửa ở dưới gốc cây hun cho ong sợ khỏi để trèo lên lấy mật, nhưng chú Ngốc giữ hai anh lại và nói:
– Để cho chúng sống yên thân, em không thích chuyển các anh đốt tổ ong.
Ảnh minh họa.
Rồi ba anh em tới một tọa lầu dài vắng tanh vắng ngắt, chỉ thấy toàn những đồ dùng trong chủng không thấy một bóng người nào. Họ đi dạo qua tất cả các phòng, đến trước một cái cửa đông im ỉm, có ba chiếc khóa. Chính giữa cửa có được một cửa sổ nhỏ, qua đó có thể nhòm vào trong buồng được. Họ trông thấy một người đàn ông bé nhọn, tóc hoa râm đang ngồi trên bàn. Họ gọi lần thứ nhất, rồi lần thứ hai, nhưng người kia không hề nghe thấy, mãi đến lần gọi thứ ba người kia mới nghe rõ, đứng dậy mở cửa và bước ra.
Người ấy chẳng nói một lời, dẫn họ đến trước một cái bàn bày la liệt thức ăn.
Khi họ đã ăn uống xong, người ấy dẫn mời hoàng tử vào trong một buồng ngủ riêng.
Sáng hôm sau người ti hôn tóc đã lộm đốm bạc tại buồng ngủ người anh cả, vẫy anh ra và dẫn tới một cái bảng đá, trên bảng có ghi rõ ba việc phải làm thì mới có thể giải thoát được cho cả lầu dài.
Việc thứ nhất: Có một ngàn viên ngọc cửu nằm dưới những đám rừng, phải tìm nhất cho hết nghìn viên ngọc ấy, nếu trước khi mất trí lẫn mà không tìm đủ số ngọc ấy, dù chỉ thiểu một viên, thì người kia sẽ bị hòa đà.
Người anh cả đi vào rừng, anh tìm cả ngày trời, nhưng khi mặt trời sắp lặn anh ta chỉ nhặt được một trăm viên ngọc. Như lời viết trên bảng, người anh cả bị hòa đà.
Tiếp đến ngày hôm sau người anh thử hai lần tình chuyển phiêu lưu, số phận anh ta cũng chẳng khác người anh cả, anh chỉ tìm thấy hai trăm viên ngọc và cũng bị hòa đà.
Sau cùng đến lượt chú Ngốc, chú tìm trong rừng, nhưng tìm ngọc đâu phải dễ, công việc chạy chậm lắm. Chú ngồi lên một tảng đá và khóc nước mắt ướt sũng, bỗng chốc chạy lên một con thỏ chui ra, nó bất chấp chạy lại gần chú, từ từ đi theo chiều hướng chú ngồi, cả mấy con khác cũng chui ra theo.
Việc thứ hai: Phải mở ở dưới đây bệ sau nền chiếc chìa khóa buồng ngủ của công chúa.
Khi chú Ngốc vừa ra tại bệ thì công chúa như một chiếc mây mà chú cẩn thận, chú chỉ một chút đủ một điều được chìa khóa ở dưới đây biến khôi.
Việc thứ ba là làm việc khó nhất: phải tìm ra trong ba công chùa đang ngủ cỗ nào là trễ nhất và đàng yêu nhất. Cả ba đều giống nhau như đúc, họ chỉ khác nhau ở chỗ: trước khi đi ngủ ba nàng ăn như một cốc đều cùng nối nhau; cỗ cả đều ăn một cốc, cỗ thứ hai uống nước xi rô, cỗ em út uống một thịa đầy mật ong.
Giữa lúc đang bận khoan tỉnh ong chúa loại ong bay từ từ, ong chúa mà chú Ngốc đã cẩn thận mách chú không bỏ qua một tiếng giữa trời đêm, ong bay đều quanh mọi từng ngừa rồi ngừng lại vo, cuối cùng ong chúa đã đu ra môi từng.
Chú Ngốc khóc vô lý vì chú luôn chăm chú theo từng tiếng dằn mà chú Ngốc không khỏi buồn cười. Và cuối cùng chú Ngốc hóa thành người đàn ông.
Chú Ngốc cười về phép thuật hết mỹ mãn, cả lâu dài được giải thoát còn lại dưới lòng đất, khẽ gọi ba người anh em cả của hắn rồi dựng dậy.
Thư tài trí nhờ những câu đố vui